“ lắm...”
“Mật Nương, nàng qua xem giúp chỗ may vấn đề gì ?” Phán Đệ ngắt lời Mật Nương, chuyển sang chủ đề về Cổ Xuyên, hỏi tình hình bên đó thế nào.
Chủ đề ai tiếp lời . Những gì Mật Nương cũng chỉ là vài câu Ba Hổ qua loa. Chàng ở nhà gạch xanh ngói xám, nghĩa là khác cũng ở nhà gạch xanh ngói xám, nên nàng cũng tiện mở lời.
“Sáng nay lùa dê uống nước, thấy Ba Hổ đang đổ bã thuốc. Là bã t.h.u.ố.c đúng ? Chàng bệnh ?” Mộc Hương tìm chuyện, thuận miệng hỏi.
“Ta bệnh, là uống.” Mật Nương xong, theo bản năng cảm thấy gì đó đúng. Chuyện nàng y quán bốc thuốc, lẽ các nàng chứ. nàng còn kịp hỏi, Phán Đệ hét lên chói tai: “Ối! Ta cắt hỏng !”
Lần đều về phía nàng. Tấm nỉ lông nàng cắt một đường lớn, dù may cũng sẽ dột nước, chỉ thể cắt bỏ cả mảng đó may viền .
“Nàng nghĩ gì ? Tấm nỉ lông thế mà hỏng.” Lan Nương tiếc của. Dệt tấm nỉ tốn bao nhiêu công sức. Nàng lải nhải, bảo Oanh Nương cầm kéo còn chắc tay hơn Phán Đệ.
Phán Đệ cãi , mặc cho Lan Nương chì chiết, thậm chí còn mong Lan Nương mắng thêm một lúc nữa. Nàng tâm thần bất định, ngước mắt về phía Mật Nương, nhưng kịp chạm mắt vội cúi đầu xuống.
Mật Nương đang Mộc Hương. Mộc Hương cũng chỉ ngẩng đầu lên liếc một cái lúc Phán Đệ hét lên, đó dửng dưng việc của . Xem mâu thuẫn giữa hai nhỏ, mà vẫn hòa.
“Mật Nương tỷ tỷ, tỷ bệnh gì ?” Oanh Nương vẫn nhớ chuyện , quan tâm hỏi.
Lúc , Mật Nương thật sự chắc chắn Phán Đệ hề nhắc gì đến chuyện hôm qua nàng đến tìm. Nàng nghi hoặc Phán Đệ, miệng thì giải thích: “Không bệnh gì nặng, chỉ là lúc chạy nạn kiệt sức, kinh nguyệt đều, nên tìm đại phu bốc mấy thang t.h.u.ố.c uống. Chẳng lẽ Phán Đệ với các nàng ? Hôm qua còn qua tìm các nàng mà.”
“Ta... bận quá nên quên mất.” Phán Đệ ngượng ngùng. Thấy đều , nàng hoảng hốt như trống n.g.ự.c đập mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-103.html.]
“Muốn gì?” Mộc Hương sâu mắt Phán Đệ, đầu hỏi Mật Nương.
“Đại phu khám bệnh cho , ông đồng ý khám, bắt mạch chỉ lấy năm văn tiền, bốc t.h.u.ố.c ở chỗ ông cũng khám. Hôm qua khám, nghĩ đều từng chịu khổ, sợ trong bệnh gì giấu kín mà , nên qua báo cho các nàng một tiếng, xem ai bắt mạch .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“ , Mật Nương qua. Lúc đó các nàng đều nhà. Ta còn với nàng , chúng đều là con gái chồng, khám bệnh lỡ đồn là sinh thì phiền. Lúc đó Mật Nương cũng đồng ý mà.” Phán Đệ nhíu mày, tiếp tục giải thích: “Sau đó cũng định với các nàng, nhưng bận quá nên quên mất. Nếu Mộc Hương nhắc đến bã thuốc, cũng nhớ .”
“Vậy lúc nãy nàng nhớ cũng .” Lan Nương lẩm bẩm. Mặc kệ các nàng khám , nhưng giấu diếm các nàng là ý gì?
“Từ đây Tuất Thủy mất bao lâu? Ta cũng kinh nguyệt đều, khám.” Mộc Hương hề do dự. nàng quyết định sẽ tự một , như tình hình của nàng thế nào cũng chỉ nàng và đại phu .
“Đoàn xe vận lương của U Châu qua Tuất Thủy, nàng cứ theo vệt bánh xe là đến nơi. Tới đó hỏi đường đến y quán là .” Mật Nương liếc Phán Đệ, so đo chuyện nàng thật sự quên cố ý giấu diếm.
“Ta cũng . Mộc Hương, chúng chung , đường bạn.” Lan Nương vội vàng sáp . Kể từ vụ Mật Nương Tô Hợp bắt , nàng sợ vỡ mật, múc nước cũng kéo cùng, càng dám một bộ đến Tuất Thủy.
“Ta cùng nàng. Nàng lắm mồm, giữ mồm miệng.” Mộc Hương từ chối thẳng thừng.
Nhắc đến chuyện , Lan Nương liền đuối lý, nhất là mặt Mật Nương: “Ta... sửa nhiều mà.” Giọng nhỏ yếu, chút sức lực nào.
“Lan Nương, cùng nàng.” Bạch Mai do dự một lúc lâu, quanh vài mới lên tiếng.
Vậy thì quá. Chỉ cần cùng, là ai cũng , Lan Nương đều vui.
Từ đầu đến cuối, ai hỏi ý kiến của Phán Đệ.
Mật Nương nhớ đến con dê của . Con dê Ba Hổ đ.á.n.h tráo, khi nàng gả cho , nó luôn ở vị trí thấp nhất trong đàn, dù là con to nhất cũng ba con dê bắt nạt. Sau khi nàng gả cho Ba Hổ, đàn dê nhỏ của nàng nhập đàn dê lớn của Ba Hổ, con dê đó "nhận tổ quy tông", bầy đàn chống lưng, bỗng chốc biến thành con đầu đàn của bốn con dê. Ba con dê mất hết khí thế ngày xưa, suốt ngày lẽo đẽo theo nó kiếm ăn.