Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí - Chương 66-1

Cập nhật lúc: 2024-10-27 22:56:11
Lượt xem: 227

Sau khi Ly Cửu nói mình đã hơn ba ngàn tuổi, không khí bỗng trở nên thoải mái một cách kỳ lạ.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Ly Cửu lại có chút ngượng ngùng nói: "Tôi thực sự không giỏi kinh doanh, công ty phá sản cũng là lỗi của tôi. Sau này tôi sẽ mời chuyên gia tái cấu trúc lại công ty, đảm bảo sau này khi Tạ Thừa tiếp quản sẽ trả lại cho cậu ấy một Tạ thị hoàn chỉnh. Còn những tài sản khác trước đây đứng tên tôi, tôi cũng sẽ sắp xếp lại, trả dần cho ông."

Ông nội Tạ xua tay: "Không cần quản công ty nữa. Tôi còn một ít của cải, để lại cho Tạ Thừa là đủ rồi. Sau này nó muốn khởi nghiệp hay làm gì thì tùy nó. Nếu cậu còn tài sản thì cứ giữ lại mà dùng. Nếu không còn nữa, cũng có thể lấy một ít từ chỗ tôi."

Ly Cửu: "Không cần, bây giờ tôi không thiếu tiền."

Đợi đến lúc dùng Phượng Hoàng chân hỏa luyện chế vài món pháp khí bán đi, sau này sẽ không thiếu tiền nữa.

Ông nội Tạ im lặng một lát, vẫn không nhịn được hỏi: "Cháu trai thật sự của tôi... không thể tìm lại được nữa sao?"

"Tạ Ly hẳn đã gặp chuyện không may." Ly Cửu suy nghĩ một chút, lập tức tạo ra một kết giới để tránh bị người khác nghe thấy, "Những điều tôi nói tiếp theo, có thể rất khó chấp nhận đối với ông, nhưng đó là sự thật."

Ông nội Tạ ngồi ngay ngắn: "Cậu cứ nói!"

Ly Cửu: "Bây giờ mọi người đều cho rằng trận đại chiến giữa Vu tộc và Yêu tộc chỉ là thần thoại thời thượng cổ, nhưng thực ra nó đã từng tồn tại. Mà thế giới này vốn là một thể thống nhất với Sơn Hải Giới, chỉ sau trận đại chiến đó mới bị chia cắt. Không biết vì sao, bia đá trấn giữ hai giới bị vỡ, xuất hiện một khe nứt giữa hai giới, Tạ Ly hẳn là đã bị cuốn vào khe nứt đó. Còn tôi và Thanh Thanh đều đến từ Sơn Hải Giới."

Lẽ ra Ly Cửu không nên nói những điều này, để tránh khiến ông nội Tạ bất an. Nhưng nghĩ đến việc ông có quyền biết kết cục của cháu trai mình, cộng thêm việc thân phận thật của anh đã bị bại lộ, cũng sợ có kẻ nhòm ngó hai ông cháu. Mặc dù người đời vẫn có thiện cảm với rồng và phượng hoàng, nhưng ở đâu cũng không thiếu kẻ muốn mưu cầu lợi ích cho bản thân.

Nước mắt ông nội Tạ lập tức rơi xuống.

Ly Cửu: "Xin hãy nén bi thương."

Thực ra, ông nội Tạ đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi nghe Ly Cửu nói lại, không khỏi đau lòng thêm lần nữa. May mà nghĩ đến việc mình còn một đứa chắt trai, ông nhanh chóng lấy lại tinh thần: "Cậu cứ tiếp tục nói."

Ly Cửu: "Những chuyện sau đó hẳn là ông đã biết. Tôi và Tạ Ly có ngoại hình giống nhau, bị nhầm lẫn là cậu ấy nên được đưa đến bệnh viện. Lúc đó tôi chỉ có ký ức của Tạ Ly, nên cứ cho rằng mình là cậu ấy. Mãi đến gần đây tôi mới khôi phục lại toàn bộ ký ức."

Ông nội Tạ vẫn chưa hiểu lắm: "Nhưng... sao cậu lại có ký ức của Tạ Ly được?"

Ly Cửu lắc đầu: "Tôi cũng không rõ."

Điều này anh thực sự không biết. Thanh Thanh chợt nhớ ra việc cô mơ hồ cảm thấy thế giới này là một cuốn sách, có lẽ có liên quan đến điều này. Nhưng tại sao lại có nhận thức như vậy, thì vẫn cần tiếp tục tìm kiếm câu trả lời.

Ông nội Tạ không còn xoắn xuýt vào vấn đề này nữa, thực ra ông cũng nắm được khá nhiều tin tức, biết một số chuyện bí mật. Vì vậy, ông tin những gì Ly Cửu nói. Hơn nữa, trước đó nhân viên của Cục Quản Lý Dị Năng cũng đã nói chuyện với ông, mặc dù họ tự xưng là nhân viên chính phủ, nhưng ông nội Tạ cũng đoán ra được đôi chút.

Chỉ là không ngờ, thế giới thực sự sắp thay đổi rồi!

Ông nội Tạ không quá quan tâm đến bản thân. Ông đã già rồi, cũng không biết còn sống được bao lâu nữa, điều ông nghĩ đến là đứa chắt trai Tạ Thừa của mình. Tạ Thừa năm nay mới 12 tuổi, chưa thành niên, mà nhà họ Tạ bây giờ chỉ còn lại một mình nó. Nếu thế giới này bị yêu quái chiếm đóng, liệu Tạ Thừa có thể sống sót được không?

Ông không nhịn được nhìn về phía Ly Cửu: "Tôi... có thể nhờ cậu một việc được không?"

Ly Cửu biết ông muốn nói gì, chủ động nói: "Cho dù hai giới thực sự dung hợp, tôi cũng sẽ bảo vệ ông và Tạ Thừa, xin ông hãy yên tâm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ca-nha-than-thu-hien-nguyen-hinh-tren-show-giai-tri/chuong-66-1.html.]

Ông cụ Tạ vô cùng cảm động. Đây chính là Phượng Hoàng trong truyền thuyết, không chỉ đối xử với ông rất khách sáo, thậm chí còn bằng lòng bảo vệ ông và Tạ Thừa. Mà đối phương cũng chỉ vì chiếm thân phận cháu trai ông mấy năm, đã chịu ôm đồm phiền phức lớn như vậy.

"Cảm ơn cậu." Ông cụ Tạ đứng dậy trịnh trọng nói lời cảm ơn, "Nhưng đến lúc đó không cần lo cho tôi, chỉ cần cậu có thể bảo vệ Tạ Thừa, tôi đã vô cùng biết ơn rồi."

Phượng Ly Cửu mỉm cười lắc đầu, "Chỉ là việc nhỏ, không cần khách sáo như vậy."

Ông cụ Tạ lại hỏi: "Vậy có phải để Tạ Thừa đi theo cậu luôn bây giờ không?"

"Chưa cần." Phượng Ly Cửu nói, "Tôi đã vào làm ở Cục Quản lý Dị tộc, công việc không ổn định lắm. Còn Thanh Thanh, cô ấy sẽ dẫn Đản Đản ra biển sống, chắc là không tiện cho Tạ Thừa đi học. Thực ra tình hình hiện nay còn ổn định, ngược lại đi theo tôi có thể sẽ nguy hiểm hơn."

Nói xong, Phượng Ly Cửu lấy ra hai chiếc lông vũ Phượng Hoàng óng ánh, thứ này đã được gia trì trận pháp phòng ngự, coi như là pháp khí. "Ông và Tạ Thừa hãy mang lông vũ Phượng Hoàng này bên người, nếu có chuyện gì, tôi sẽ biết ngay lập tức."

Ông cụ Tạ mừng rỡ, "Được, được, tôi thật không biết phải cảm ơn cậu thế nào. Nếu cậu có việc gì cần giúp cứ nói, chỉ cần tôi làm được, tôi nhất định không từ chối."

"Tạm thời chưa có." Lần này Phượng Ly Cửu đến là muốn nói rõ mọi chuyện, tiện thể đưa hai chiếc lông vũ Phượng Hoàng. Thấy nói chuyện cũng không sai biệt lắm, anh liền chuẩn bị về.

Ông cụ Tạ biết anh bận, cũng không giữ lại lâu, chỉ nói: "Sau này nếu rảnh, thì dẫn vợ và Đản Đản về nhà chơi nhé. Dù sao chúng ta cũng làm ông cháu mấy năm, coi như có duyên phận."

Phượng Ly Cửu gật đầu, "Tôi sẽ."

Tuy nói vậy, nhưng ông cụ Tạ đoán sau này sẽ không gặp nhau nhiều. Lúc này ông mới hơi hối hận vì đã không giữ Tạ Thừa ở nhà, nếu không còn có thể để nó gặp lại Phượng Ly Cửu, bồi dưỡng chút tình cảm. Chỉ là lúc đầu ông có chút kiêng dè đối phương, nên mới đưa ra quyết định sai lầm, bây giờ hối hận cũng đã muộn, chỉ có thể tìm cơ hội sau vậy.

Phượng Ly Cửu không nghĩ nhiều như vậy, về đến nhà mới phát hiện Long Thanh Thanh và Đản Đản không có ở nhà.

Lúc này, Long Thanh Thanh đang dẫn Đản Đản đến viện điều dưỡng thăm mẹ của Thịnh Thanh Thanh là Thịnh Mẫn.

Bên Thịnh Mẫn đơn giản hơn một chút, dù sao Long Thanh Thanh cũng chưa từng sống chung với bà. Không giống ông cụ Tạ, luôn đối xử rất tốt với Phượng Ly Cửu. Vì vậy cô chỉ cần đánh thức bà, coi như trả xong nhân quả.

Sau một tháng nỗ lực tu luyện, tu vi của Long Thanh Thanh đã tăng lên, bây giờ có thể dễ dàng kéo ý thức của Thịnh Mẫn về hiện thực.

Long Thanh Thanh bảo người chăm sóc và vệ sĩ ra ngoài, lại bảo Đản Đản ngoan ngoãn chơi ở một bên, cô thì đưa thần thức vào trong đầu Thịnh Mẫn. Dù sao Thịnh Mẫn cũng là người thường, cô cần phải cẩn thận, nếu không sơ ý, đối phương rất dễ bị ngốc.

Mà Long Thanh Thanh cũng rất kiên nhẫn, chậm rãi xé một khe nhỏ trong không gian giam cầm ý thức của Thịnh Mẫn. Tiện thể truyền cho bà một tia Long tức, để cơ thể bà có thể nhanh chóng hồi phục.

Long tức không chỉ hữu dụng với yêu quái, mà đối với loài người cũng rất hữu dụng. Nếu không, người thường ăn hải sản chứa Long tức, cũng sẽ không có tác dụng cải thiện sức khỏe.

Kể từ sau vụ tai nạn xe, Thịnh Mẫn vẫn luôn bị mắc kẹt trong bóng tối. Bà cũng từng cố gắng đi ra ngoài, nhưng dù bà đi về hướng nào, dù đi bao lâu, cảm nhận được đều chỉ là bóng tối.

Mặc dù vậy, bà vẫn không từ bỏ, bởi vì con gái bà vẫn đang đợi bà về nhà. Bà càng lo lắng nếu mình rời đi, An Hưng Tông sẽ đối xử không tốt với con gái. Bà đã đưa con gái đến thế giới này, thì nhất định phải có trách nhiệm với nó.

Vào đúng ngày này, bà cảm thấy nơi giam cầm mình có một tia sáng lọt vào. Dù tinh thần rất mệt mỏi, dù đã thất vọng quá nhiều lần, nhưng bà vẫn tràn đầy hy vọng chạy về phía ánh sáng.

Sau đó, bà đã thành công.

 

Loading...