nhận nhầm , xem Tạ Vọng là  trai .
 
  theo   suốt cả quãng đường, chuẩn  nhận .
 
Trong con hẻm nhỏ bên ngoài quán net, khi  định gọi Tạ Vọng , bỗng nhiên   lao  đánh  với ai đó.
 
Tạ Vọng  tay tàn nhẫn, dễ dàng đánh đối phương đến chảy m.á.u mũi, miệng.
 
Cuối cùng còn giẫm lên  của  .
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
"Hôm nay tâm trạng ông đây , tha cho mày một mạng. Giao hết tiền    đây."
 
Cảm xúc của  như tàu lượn siêu tốc, vui mừng bỗng hóa thành sững sờ.
 
Không ngờ  trai   chỉ nghèo mà còn là một thiếu niên hư hỏng.
 
3.
 
Đang lúc do dự    nên nhận  trai  , thì    đầu  thẳng  .
 
Khuôn mặt đó thực sự  ,  mang theo cảm giác xâm lược mãnh liệt.
 
Anh  dời chân, quát một tiếng: "Cút!"
 
 giật  siết chặt quai cặp sách, chần chừ    nên   .
 
Chỉ thấy gã  đánh  lảo đảo  dậy, vội vã chạy mất.
 
Tạ Vọng cũng xoay  định rời .
 
 gần như  kịp nghĩ mà vội chạy đến, nắm lấy tay .
 
Tạ Vọng  đầu, vẻ mặt đầy mất kiên nhẫn: "Người nhà em  từng dạy em   tùy tiện nắm tay đàn ông ?"
 
 nhất thời      rằng  là em gái   thất lạc của  .
 
Siết c.h.ặ.t t.a.y Tạ Vọng,  nghĩ mãi cũng chỉ thốt   một câu: "Anh ơi, em là Hạ Nhiễm, em gái  thất lạc của !"
 
Anh    bằng ánh mắt như  một đứa ngốc.
 
 bắt đầu  năng lộn xộn: "Anh tên là Chu Kỳ Việt,  chính là  trai em!"
 
"Nếu   tin, chúng   thể  xét nghiệm quan hệ huyết thống."
 
"Nếu   tiền, chúng   thể  ngay bây giờ." Giọng  nhỏ dần.
 
Dù gì thì   cũng  mới  cướp tiền của  khác…nhưng còn  cướp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-biet-ban-than-la-em-gai-that-lac-cua-phan-dien/2.html.]
 
Chắc chắn   cũng   tiền.
 
Quả nhiên,   thấy  bên cạnh : "   tiền, cũng ..."
 
"Vậy để em nuôi !"  lập tức cắt ngang.
 
Tạ Vọng bật : "Em? Nuôi ? Em còn  nuôi nổi bản  đấy."
 
Bị  trúng tim đen,   chút ngượng ngùng.
 
Khẽ : "Em  thể ăn ít , còn  thể   thêm kiếm tiền."
 
4.
 
 lúc , bụng của Tạ Vọng kêu lên một tiếng.
 
 liếc mắt  xuống bụng : "Em mời  ăn cơm nhé?"
 
Không    đang nghĩ gì, do dự một lúc  rút tay .
 
   chằm chằm, sợ  bỏ  mất.
 
Mãi đến khi Tạ Vọng chậm rãi  một câu: "Dẫn đường."
 
Chỉ hai chữ đơn giản mà khiến  vui vẻ vô cùng.
 
 lập tức kéo tay áo , dẫn  đến phố ẩm thực bên ngoài trường.
 
Mười mấy phút , Tạ Vọng  bát mì bò  mặt, nhướng mày: "Em  mời ăn cơm, chính là cái ?"
 
 cẩn thận giơ một ngón tay lên: "Vậy em gọi thêm một cái đùi gà cho  nữa nhé?"
 
Anh liếc  một cái,   gì, chỉ gọi một đôi đũa dùng một ,  cúi đầu ăn.
 
 chống cằm,  tủm tỉm   đối diện: "Anh,  cần thêm đùi gà ?"
 
"Câm miệng."
 
Ăn xong,    bảo  đừng  theo nữa,  lật  trèo qua tường biến mất.
 
 lo đến mức suýt , tìm khắp nơi mà  thấy  .
 
Mãi đến tối,  mới tìm   trong một con hẻm nhỏ.
 
Lúc đó,    đất, khuôn mặt  đẽ   đánh bầm dập, quần áo cũng lấm lem bẩn thỉu.