" chụp ảnh nghiêm túc,  phiền vị khách  mặc quần áo ."
 
Trong phòng ngủ,  ánh đèn ấm áp,  đàn ông mặc chiếc áo sơ mi đen ướt nhẹ, cổ áo  mở.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Làn da trắng lạnh của  càng trở nên nổi bật  nền áo đen, trông đặc biệt quyến rũ.
 
"Mặc thế nào đây? Làm phiền ngài nhiếp ảnh gia hướng dẫn  một chút."
 
Anh nắm lấy tay , đặt lên n.g.ự.c , chậm rãi trượt xuống.
 
Nút áo ngăn cản bàn tay đang tiếp tục khám phá.
 
"Thế  ?" Tay    ngược .
 
Cho đến khi bàn tay  thuận lợi  xuống mà   cản trở.
 
"Em  hài lòng với những gì  thấy ? Có hợp với thẩm mỹ của em ?"
 
Nhìn  chút chói mắt,   đầu sang chỗ khác, đáp qua loa: "Cũng tạm."
 
"Chỉ là tạm thôi?" Anh nắm lấy tay , đùa nghịch.
 
"Phải thử mới ."
 
"Được, thử xem."
 
Anh trở  đè  xuống.
 
Ánh đèn lắc lư,    qua bao lâu.
 
Mái tóc lòa xòa  trán Tạ Vọng   mồ hôi thấm ướt,  cúi xuống hôn bên tai , giọng khàn khàn.
 
"Bé cưng, em cắn  chặt quá, thả lỏng một chút ."
 
"Anh im miệng!"  khó chịu đẩy  , giọng mang theo tiếng nức nở: "Tạ Vọng,   ngoài !"
 
"Được, em thả lỏng ."
 
Khoảnh khắc tiếp theo,   nấc lên: "Đồ lừa đảo, cút!"
 
[Hoàn chính văn]
 
Ngoại truyện
 
Mỗi   và Tạ Vọng đến thăm  trai,   đều tỏ  cực kỳ khó chịu.
 
Bởi vì  và Tạ Vọng quá mức dính ,  đến mức đau cả mắt.
 
Mỗi  ăn cơm chung,   nhất định sẽ tìm cách tách hai đứa  .
 
 thật đáng tiếc, Tạ Vọng vẫn  chịu an phận.
 
Dưới bàn,   ít  giở trò, dựa  đôi chân dài mà chạm  .
 
Kết quả,  một ngày  đụng nhầm , sắc mặt  trai  trong bữa ăn lập tức đen kịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-biet-ban-than-la-em-gai-that-lac-cua-phan-dien/14-end.html.]
 
"Vì sức khỏe thể chất lẫn tinh thần của ,  ơn ít đến thăm  hơn ."
 
Thế là hai đứa   đuổi  khỏi cửa.
 
Năm ba mươi tuổi,   vẫn   đối tượng,  bắt đầu lo lắng.
 
Trong truyện chỉ nhắc qua rằng   thích nữ chính.
 
 tất nhiên nữ chính  thích  .
 
Từng  năm trôi qua,  cũng  thấy hai  họ  chút liên hệ nào.
 
Nghĩ  nghĩ ,  quyết định sắp xếp cho  một buổi xem mắt.
 
Để tránh  từ chối ngay từ đầu,  dùng danh nghĩa của  để hẹn    ngoài.
 
Không ngờ    gọi điện quát lên: "Hạ Nhiễm, ai cho em tự tiện sắp xếp buổi xem mắt cho ?"
 
"Làm cho chị dâu em hiểu lầm , dắt cả cháu trai em bỏ trốn !"
 
"Chị dâu? Cháu trai? Không   vẫn luôn độc  ?"  sững sờ đến choáng váng.
 
Sau đó,    trải qua một hành trình đuổi theo vợ đầy gian nan, cuối cùng cũng rước  chị dâu về nhà.
 
 lập tức chạy đến hóng chuyện, nhưng  đến nơi  sốc nặng, chị dâu  chính là Dư Sơ Hiểu.
 
Vô vàng dấu chấm hỏi xuất hiện  đầu . 
 
Trong truyện chẳng  cô   thích   ?
 
Thế mà bây giờ hai  họ dính   rời, ánh mắt trao  còn ngọt hơn mật, chẳng  chút gì giống như  yêu cả.
 
Nhân lúc     ở đó,  tò mò hỏi về chuyện năm xưa cô  bao nuôi  khác.
 
Dư Sơ Hiểu  chút ngại ngùng: " cũng   lúc đó   gì nữa, cứ như  ma ám ."
 
"May mà khi  Tạ Vọng  đẩy  , nếu    dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy   đó, thật đáng sợ."
 
" tuyệt đối  thể để  trai em   từng  ý định bao nuôi một con ch.ó sói nhỏ  nhé!"
 
 giơ tay  động tác kéo khóa miệng: "Yên tâm, tuyệt đối giữ bí mật."
 
"Bí mật gì? Bao nuôi chó sói nhỏ ?" Giọng  lạnh lẽo của   vang lên ngay  lưng.
 
 dựng tóc gáy, lập tức tìm đường chạy: "Chị dâu cố lên nhé, Tạ Vọng đang giục em về nhà !"
 
Lúc đến cửa,   đầu  , thấy chị dâu đang nắm tay  trai , dịu dàng dỗ dành  .
 
Ngoài cửa sổ, ánh nắng rực rỡ, chúng  đều  tìm thấy   yêu thương.
 
Trong câu chuyện do chính chúng   nên, mỗi  đều là nhân vật chính của cuộc đời .
 
[Hoàn]