Vừa mở cửa xe, cánh cửa   ai đó "RẦM" một tiếng đóng sập .
 
Không cần  đầu cũng  là Tạ Vọng.
 
Anh  chống tay lên cửa xe, cúi , tạo  áp lực khiến   giam cứng trong  gian nhỏ hẹp.
 
"Vừa thấy  liền bỏ chạy, là chột  ?"
 
"Ai chột  chứ?"  đưa tay đẩy Tạ Vọng , nhưng     đè chặt  ngực.
 
Trong lòng bàn tay là nhịp tim mạnh mẽ của  , cùng với cơ bắp rắn chắc  lớp áo sơ mi.
 
"Buông  mau!"
 
"Chúng   chuyện ." Giọng của Tạ Vọng  hề  ý định thương lượng.
 
 cầm túi xách liên tiếp đập thẳng    : "Ai   chuyện với ? Chúng  chẳng  gì để  cả!"
 
"Em vẫn  hiểu  chút nào."
 
Giây tiếp theo,    bế thốc lên.
 
Tài xế của Tạ Vọng  mở sẵn cửa xe,  lập tức  ném  trong.
 
"Tạ Vọng! Đồ điên! Anh đang giam giữ  trái phép đấy!"
 
Anh  giữ chặt hai tay đang vùng vẫy của , bật  lạnh lùng:
 
"Khi em bán  cho  khác,   nhắc đến chuyện buôn bán  trái phép?"
 
 nghẹn lời,  thể phản bác.
 
17.
 
Tưởng rằng   chỉ đưa  đến  đó để  chuyện.
 
Không ngờ  ép  lên hẳn máy bay riêng.
 
 hoảng loạn: "Anh  đưa   ?"
 
"Kinh thị."
 
"   Kinh thị! Luận văn  nghiệp của  còn   xong,  còn  thực tập ở đây!"
 
"Bạn trai  cũng…"
 
Tạ Vọng đột nhiên cúi xuống hôn  thật mạnh.
 
 hoảng sợ giãy giụa đẩy   , nhưng    giữ chặt  gáy, nụ hôn càng lúc càng sâu.
 
Mãi đến khi  thiếu dưỡng khí, chân tay mềm nhũn, Tạ Vọng mới chịu buông , nhưng trong mắt vẫn còn đầy sự chiếm hữu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-biet-ban-than-la-em-gai-that-lac-cua-phan-dien/10.html.]
 
Anh  dịu dàng vuốt ve mặt : "Anh    em nhắc đến  đàn ông khác."
 
  định mở miệng mắng  , ngón tay cái của   ấn lên môi .
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
"Nhiễm Nhiễm, nghĩ kỹ  hãy , nếu  thì   chỉ dừng  ở hôn em ."
 
 hất tay Tạ Vọng , ghê tởm lau miệng: "Trả điện thoại  cho !"
 
"Em  liên lạc với ai? Chu Kỳ Việt? Hay Lạc Tầm?"
 
"Liên quan gì đến ?"  cứng cổ đáp trả.
 
"Nếu  lấy điện thoại,  nhất em nên ngoan một chút." Anh  vươn tay bế   lên đùi .
 
Tư thế  quá mức  mật,  vùng vẫy  thoát .
 
Anh  bất ngờ bế  lên, đặt xuống giường, dễ dàng tháo cà vạt và trói hai tay  lên đỉnh đầu.
 
"Tạ Vọng! Anh định  gì?"  giận đến phát run.
 
Đôi mắt  bịt kín.
 
Thị giác  tước đoạt, xúc giác  càng nhạy cảm.
 
Những nụ hôn thoáng chốc rơi xuống bên tai,  thở nóng rực lan tỏa.
 
“Bé cưng  ngoan chút nào, em  xem    gì?"
 
"Máy bay đến Kinh thị mất một tiếng, đường dài quá,  là chúng   gì đó vui vẻ ?"
 
Vừa , Tạ Vọng  hôn dọc xuống cổ , tựa như con sói săn  mồi, chờ đợi để cắn  điểm yếu chí mạng.
 
 hoảng sợ đến mức nước mắt  ngừng rơi: "Tạ Vọng,   thể đối xử với  như !"
 
18.
 
"Bây giờ ngay cả ‘ trai’ cũng  gọi nữa ?" Anh  nghiến răng cắn mạnh lên xương quai xanh của .
 
"Anh, thả em , đau quá!"
 
Không  thấy gì,  áp bức trong tình trạng quần áo xộc xệch, phòng tuyến tâm lý sụp đổ, lời cầu xin yếu ớt bật .
 
"Lạc Tầm  từng hôn em ?"
 
"Chưa."   lắc đầu.
 
"Bốn năm xa , em  nhớ  ?"
 
   trả lời câu hỏi .