Sau Khi Biến Thành Zombie Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-03-27 20:41:25
Lượt xem: 15

Cô gập sách lại, đặt sang một bên.

Văn Cửu Tắc hỏi: "Mới nhìn một cái đã không đọc nữa à?"

Haiz, khỏi cần nói, phiên bản không còn phù hợp nữa rồi.

Tiết Linh thở dài, viết lên bảng: "Vì gu thẩm mỹ của anh quá tệ, tôi không thích đọc."

Một người nấu ăn dở thế này thì tìm đâu ra được "món gà hầm" ngon chứ.

Trong lúc trò chuyện, họ chạy ngang qua Bệnh viện số một Nguyên Hồ.

Bệnh viện rộng lớn này gần như bị san bằng một nửa, bên trong không có zombie chen chúc, chỉ còn lại những tòa nhà bị đánh sập bởi b.o.m đạn, chứng tỏ nơi này từng bị thanh trừng bằng vũ lực.

Tiết Linh chống tay lên cửa kính, nhìn đống đổ nát của bệnh viện, thầm đoán hẳn phải có một đội quân quy mô lớn mới có thể đột phá "phó bản bệnh viện khó nhất thời mạt thế".

Với nhân lực ít ỏi, chắc chắn phải có hỏa lực cực mạnh yểm trợ.

Những vụ nổ sẽ thu hút zombie từ khắp nơi đổ về, bảo sao khu vực này và mấy con phố lân cận gần như chẳng thấy bóng dáng zombie.

Nhưng khi tiến gần đến trung tâm thành phố, dọc theo những con đường sầm uất trước kia, zombie lại bắt đầu xuất hiện dày đặc.

Bọn chúng bám theo xe ngày càng nhiều. Văn Cửu Tắc tăng tốc trên con phố đầy xe phế liệu, luồn lách tránh né.

Bị zombie truy đuổi là chuyện thường ngày với anh. Anh bình tĩnh quan sát địa hình, xoay vô lăng, tông văng chướng ngại trước cổng một khu dân cư cao cấp, lao xe vào trong.

Băng qua khu chung cư, đến cổng sau, anh không xuống xe mà trực tiếp giơ súng, nhắm chuẩn b.ắ.n vỡ ổ khóa, đạp cửa xông ra, cắt đuôi cả đám zombie.

Cứ luồn lách vòng vèo như vậy, cuối cùng, họ cũng nhìn thấy hồ Nguyên Hồ.

Nguyên Hồ là niềm tự hào của thành phố này, nổi tiếng với hồ nước trong xanh, hàng chục dặm hoa sen ven bờ, cùng những hàng đào, mận, mơ nở rộ mỗi độ xuân về, thu hút vô số du khách ghé thăm.

Bây giờ không phải là mùa đẹp nhất để ngắm Nguyên Hồ, nhưng cũng không tệ.

Xe chạy đến gần hồ, từ xa đã có thể thấy bóng người đi lại ven hồ, thoạt nhìn chẳng khác gì trước tận thế.

Nhưng khi đến gần hơn, có thể nhận ra những "người đi đường" đó di chuyển chậm chạp, lảo đảo cứng nhắc.

Nhiều quầy hàng ven hồ trở nên bừa bộn, biển hiệu rực rỡ ngày nào nay đã bạc màu vì gió mưa.

...

Văn Cửu Trạch tìm một chỗ có ít zombie đậu xe, rồi cùng Tiết Linh xuống xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bien-thanh-zombie-bi-ban-trai-cu-bat-duoc/chuong-58.html.]

Tiết Linh hơi chần chừ, anh cũng muốn đi cùng sao?

Cô còn chưa kịp viết xong "Anh đợi tôi trên xe đi", thì Văn Cửu Tắc đã thản nhiên nói:

"Không."

Rồi cứ thế sải bước đi trước cô.

...

Hàng cây xanh rợp bóng ven hồ, những tán liễu mềm mại đung đưa, chỉ còn lại tiếng ve kêu râm ran trong không khí tĩnh lặng.

Sen hồng trắng nở rộ giữa những chiếc lá xanh tròn trĩnh, trông vô cùng kiều diễm. Lác đác còn có những búp sen xanh ngắt.

Nhưng chỉ cần nhìn kỹ, có thể thấy dưới tán lá sen, không ít zombie đang ngâm mình dưới nước.

"Không có lan can ven hồ đúng là nguy hiểm thật, lũ zombie cứ thế mà rơi xuống hồ!"

Tiết Linh nhìn bảng cảnh báo gần đó: Cẩn thận rơi xuống nước, chú ý an toàn.

Rồi nhìn sang đám zombie đang chồng chất trong nước, không c.h.ế.t đuối nhưng cũng không bò lên được.

Văn Cửu Tắc thản nhiên giẫm lên một cái đầu zombie vừa nổi lên mặt nước, nhấn nó chìm xuống, chặn lại tiếng gầm gừ của nó.

Tay còn tiện tay bứt một chiếc lá sen để lau dao.

Phía sau lưng anh, hai con zombie vừa mất đà ngã xuống.

Tiết Linh nãy giờ mải nhìn hồ nước, đến giờ mới nhận ra anh đã ra tay lúc nào không hay.

Khu vực bờ hồ này tuy ít zombie, nhưng không phải là không có.

Ngoài hai con đã nằm xuống, mấy con khác cũng đã phát hiện ra hơi thở của con người, bắt đầu lảo đảo tiến lại gần.

Một nhóm zombie kéo đến, Văn Cửu Tắc ôm vai Tiết Linh, đẩy cô bước nhanh hơn.

Tiết Linh: Tôi muốn đi dạo ngắm cảnh chứ không phải chạy thi tốc độ ở ven hồ đâu!

Nhưng Văn Cửu Tắc thì lại giống như đang chơi Plants vs Zombies phiên bản thực tế.

Loading...