Sau Khi Biến Thành Zombie Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được - Chương 57
Cập nhật lúc: 2025-03-27 20:24:42
Lượt xem: 19
Cô mua về, đọc được hơn chục trang thì bỏ dở, vì sách viết quá trừu tượng và đầy triết lý, cuối cùng bị cô để xó mấy tháng trời.
Sau đó, khi Văn Cửu Tắc ở cùng cô, cô từng thấy anh mấy lần cầm cuốn đó lên đọc. Cuối cùng, anh đã đọc hết cả cuốn.
Không hổ danh là sinh viên chuyên ngành Ngôn ngữ và Văn học, năng lực đọc hiểu còn vượt xa vẻ bề ngoài!
Tiết Linh chọn vài quyển trên kệ, rồi chần chừ một chút, vẫn rút luôn cả cuốn sách quen thuộc kia.
Thử đọc lại xem, biết đâu bây giờ có thể hiểu được rồi.
Lúc còn sống, cô không đọc nổi là do tâm không tĩnh. Bây giờ thì tâm cô quá tĩnh luôn, đến nỗi không có lấy một nhịp đập.
Văn Cửu Tắc lục lọi tìm thấy một tấm bản đồ, lấy thêm vài tập sách du lịch mỏng, còn Tiết Linh ôm cả chồng sách trên tay.
Anh không có ý kiến gì về đống sách cô chọn, chỉ lặng lẽ cầm giúp hơn nửa.
Phát hiện cuốn sách quen thuộc, anh cầm lên xem kỹ hơn: "Đây chẳng phải cuốn mà em dùng để chèn mì ăn liền sao?"
Tiết Linh: "..."
Lên xe, anh xếp ngay ngắn chồng sách của cô, sau đó rút ra một quyển từ tập sách du lịch của mình, đưa cho Tiết Linh.
"Đây, đọc cái này đi."
Tiết Linh tò mò nhận lấy, nhìn bìa sách đầy màu sắc, nổi bật mấy chữ to: "Món canh tâm hồn mà giới trẻ hiện đại cần nhất".
Trước tận thế, trong một ứng dụng trên điện thoại Tiết Linh có một thư mục sưu tầm, bên trong toàn là các video "súp gà cho tâm hồn".
Có những video giọng nữ du dương kể về đạo lý nhân sinh trong tiếng sáo và đàn nhị nhẹ nhàng;
Có giọng nam phát thanh viên trầm ấm đọc những trích đoạn văn học kinh điển giữa nền nhạc hùng tráng và cảnh non nước hữu tình;
Có các đoạn trích bài giảng của một bậc thầy quốc học danh tiếng thế kỷ trước, khuyến khích mọi người vượt qua khó khăn;
Có đạo sĩ để râu, búi tóc, mặc đạo bào, điềm nhiên chỉ dạy cách đối diện nghịch cảnh;
Có những tiết giảng Phật học về nhân sinh của giáo sư đại học danh tiếng;
Có cả những nhân vật anime hai chiều, nói ra những mẹo "phó mặc đời" kỳ quặc mà hài hước;
Có thầy bói trải bài tarot, nói với khán giả rằng tương lai sẽ có may mắn gì đang chờ đợi...
Từ triết học cổ đại đến huyền học phương Tây, từ hàn lâm bác học đến dân gian bình dân, tất cả đều có chung một điểm: "gà hầm".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bien-thanh-zombie-bi-ban-trai-cu-bat-duoc/chuong-57.html.]
Văn Cửu Tắc từng nhìn thấy thư mục đó của cô, sau đó cười nhạo không thương tiếc.
Giờ anh đưa cho cô cuốn "Món canh tâm hồn mà giới trẻ hiện đại cần nhất", chắc chắn là có ý trêu chọc!
Thôi được rồi, Tiết Linh thừa nhận, đúng là có những video hơi kỳ lạ thật.
Nhưng cô không xem chúng để học đạo lý nhân sinh, mục đích duy nhất của cô chỉ có một:
Cô muốn nghe ai đó nói với mình rằng, chỉ cần kiên trì, cuộc sống sẽ trở nên tốt hơn, tất cả đau khổ hiện tại rồi sẽ qua đi, tương lai vẫn còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ đón.
Trong quá khứ, có rất nhiều thời điểm cô cảm thấy bế tắc, chẳng biết tâm sự cùng ai, cũng không ai có thể an ủi cô. Chỉ có thể tự mình nuốt trọn mọi cảm xúc.
Nhưng khi những cảm xúc đó tích tụ quá nhiều, không cách nào xoa dịu, cô sẽ tìm đến những video đó.
Có những triết lý vô nghĩa đến mức buồn cười, nhưng lại khiến cô bật cười thật sự;
Có những "gà hầm độc hại" khiến cô tức giận, trong lòng phản bác rằng đâu phải như thế!
Có những video hài hước dễ thương làm tâm trạng cô tốt lên;
Có những lời an ủi dịu dàng, cô sẽ khẽ lẩm bẩm theo: "Đúng vậy, đúng vậy, chuyện tốt đẹp sắp xảy ra rồi!"
Cứ như vậy, cô đã sống qua hơn hai mươi năm một cách tạm ổn và vui vẻ.
Nhưng Văn Cửu Tắc là kiểu người có thái độ thù địch và cảnh giác cao với mọi thứ xung quanh, lại còn bi quan.
Nghe thấy từ "gà hầm", phản ứng đầu tiên của anh là đạp đổ luôn cả nồi, chẳng thèm nghe xem nó nói cái gì.
Do hoàn cảnh trưởng thành, anh chín chắn hơn rất nhiều người cùng tuổi, nhưng vẫn còn những điểm chưa trưởng thành.
Tiết Linh không so đo với anh, cứ coi anh như một con ch.ó là được rồi.
Nếu thật sự tức giận, thì cứ đ.ấ.m anh vài cái, dù sao anh cũng chẳng đánh lại.
Tiết Linh ngồi ghế phụ, bình tĩnh mở cuốn "Món canh tâm hồn" ra.
Dòng đầu tiên đập vào mắt:
"Chỉ cần còn sống, thì vẫn còn hy vọng."
Tiết Linh: "..."
Đúng là nói trúng tim đen. Người ta bây giờ đã không được tính là còn sống nữa rồi mà.