SAU KHI BỊ VỨT BỎ THÊ THẢM, TÔI ĐƯỢC PHẢN DIỆN CƯNG CHIỀU SỦNG ÁI - CHƯƠNG 46: TẠI SAO HỌ LẠI BIẾN THÀNH QUÁI VẬT?
Cập nhật lúc: 2025-03-26 23:31:12
Lượt xem: 25
Anh thưởng thức những bông hoa xinh đẹp, và những người đang giãy chết, đều với cùng một nụ cười trên môi...
"Anh ta là sinh viên giỏi của trường đại học hàng đầu, khoa điện tử, sẽ là một kỹ sư xuất sắc." Ôn Dao nói.
"Nghe em." Quý Minh Trần bèn mở cửa.
Vào lúc con quái vật cá há cái miệng đầy m.á.u chuẩn bị nuốt chửng người đàn ông đeo kính, một ngọn lửa sáng rực bùng lên, ngay lập tức thiêu con quái vật thành tro bụi dần dần bay đi.
Con quái vật gặm nhấm bị trúng đạn chưa c.h.ế.t hẳn cũng bị xử lý như vậy.
Người đàn ông đeo kính hoảng sợ nhìn người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, vẫn đang co rúm người lại, có thể thấy chiếc chân bị gãy với xương trắng hếu đang kéo lê trên mặt đất một vệt m.á.u thảm khốc...
Quý Minh Trần vỗ tay, thong thả bước đến trước mặt anh ta ngồi xổm xuống, mỉm cười hỏi: "Ngài này, màn trình diễn thế giới động vật vừa rồi, có hay không?"
Nhìn người đàn ông mặc áo trắng với khuôn mặt tuấn tú vô song, nụ cười ấm áp, vẻ mặt của người đàn ông đeo kính còn sợ hãi hơn cả khi nhìn thấy quái vật: "Cậu... Cậu... Cậu là Quý... Quý Minh Trần..."
Quý Minh Trần khẽ cười, giọng điệu nhẹ nhàng, lịch sự, khách sáo và dịu dàng: "Hóa ra ngài còn nhận ra tôi, vậy không biết ngài quý danh là gì?"
Ôn Dao cầm s.ú.n.g đi theo phía sau: "..."
Không hổ là nhân vật phản diện.
Dưới sự đau đớn và sợ hãi chồng chất, người đàn ông đeo kính toát mồ hôi lạnh không dám nói, gân xanh trên trán nổi lên, cả người căng cứng, như sắp ngất đi đến nơi: "Đừng... Đừng lại gần..."
"Xin... Xin cậu... Tha... Tha cho tôi..."
Quý Minh Trần còn chưa kịp lên tiếng, lúc này còi báo động của tòa nhà nghiên cứu đột nhiên vang lên, đèn trần màu xanh trắng chuyển sang màu đỏ nhấp nháy, trong hành lang cũng xuất hiện tiếng người ồn ào: "Nhanh lên! Phòng thí nghiệm 036 tầng 12!"
Ngay sau đó, một vài nhà nghiên cứu dẫn theo một đội bảo vệ vũ trang chỉnh tề xông vào cửa, đội hình chỉnh tề bao vây tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm.
Nhà nghiên cứu dẫn đầu nhìn thấy Quý Minh Trần, giơ tay lên, những khẩu s.ú.n.g liền đồng loạt chĩa vào người đàn ông đeo kính đang thoi thóp trên mặt đất.
Nhà nghiên cứu trực ban hỏi: "Minh trưởng quan, sao ngài lại ở đây?"
Quý Minh Trần không trả lời câu hỏi này, mà nhận xét: "Tốc độ của các người, có phải hơi chậm rồi không?"
Nghe vậy, nhà nghiên cứu vội vàng cúi đầu: "Minh trưởng quan thứ tội, còi báo động ở tầng -12 vang lên trước, sau khi tôi đến đó mới phát hiện hệ thống báo động của tòa nhà nghiên cứu chúng ta đã bị người ta can thiệp, chương trình bị lỗi."
Quý Minh Trần mỉm cười nhìn người đàn ông trên mặt đất: "Thật thông minh, còn biết đánh lạc hướng..."
Anh từ từ đứng dậy, chỉ vào người đàn ông trên mặt đất, ra lệnh: "Là một kỹ sư xuất sắc, đưa anh ta xuống chữa trị vết thương."
Hai bảo vệ vũ trang nhanh chóng khiêng người đàn ông trên mặt đất lên.
Quý Minh Trần: "Nếu anh ta chịu hợp tác, thì trang bị cho anh ta xe lăn, rồi để anh ta giúp chúng ta nâng cấp hệ thống an ninh, nhưng nếu anh ta không hợp tác..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-46-tai-sao-ho-lai-bien-thanh-quai-vat.html.]
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nói xong, anh cười rất vui vẻ, như thể đây là một câu chuyện cười rất hài hước: "Vậy thì đưa xuống tầng -18, tôi rất tò mò, thiên tài có chỉ số IQ cao, sẽ biến thành thứ gì thú vị."
Nhà nghiên cứu ngẩn người, nhanh chóng hiểu ra: "Rõ."
Người đàn ông đeo kính đã ngất xỉu được đưa xuống, hiện trường vụ án mạng cũng được nhân viên vệ sinh đến dọn dẹp sạch sẽ, mọi thứ được đặt về chỗ cũ, ngay cả tro bụi trên mặt đất cũng được quét sạch.
Sau khi cửa phòng thí nghiệm đóng lại, Quý Minh Trần nhìn Ôn Dao: "Sao không nói gì, sợ rồi à?"
Ôn Dao khẽ lắc đầu, trước đây vào những lúc thế này, cô nhất định sẽ lên án anh m.á.u lạnh vô tình, nhưng bây giờ cô đã hiểu thiện ác trắng đen không phải là tuyệt đối.
Ba người này đều không đơn giản, có thể ẩn náu trong căn cứ sinh học được canh phòng nghiêm ngặt, cũng không biết đã ám sát bao nhiêu nhà nghiên cứu mới có thể mở khóa đến được đây...
"Tại sao họ lại biến thành quái vật?" Ôn Dao hỏi.
"Đó không phải là quái vật, mà gọi là thể biến dị, tất cả những người thức tỉnh dị năng thất bại, đều sẽ biến thành biến dị thể mất trí, chứ không phải dị năng giả."
Ôn Dao nhìn về phía bàn thí nghiệm, trên đó có một lọ thuốc thử bị bỏ sót khi dọn dẹp, cô cầm lên, quan sát kỹ lưỡng: "Vậy nên, việc sử dụng thuốc thức tỉnh dị năng để thức tỉnh dị năng, thực ra có rủi ro rất lớn?"
Quý Minh Trần tiện tay bật máy tính bên cạnh lên: "Cũng không thể nói như vậy."
"Hửm?"
"Thuốc thức tỉnh dị năng hiện tại được nghiên cứu ra có rủi ro rất nhỏ, lý do họ biến thành như vậy, chẳng qua là do nguyên tố không tương thích mà thôi."
"Nguyên tố không tương thích?"
"Đúng vậy, con người có thể thức tỉnh dị năng gì, thực ra là đã được quyết định từ khi sinh ra."
"Tinh thể nguyên tố được chia theo thuộc tính, tương ứng với tinh thể nguyên tố là vật mang nguyên tố, mà vật mang nguyên tố vốn có trong cơ thể con người, tương tự cũng được chia theo thuộc tính, chỉ khi tinh thể nguyên tố và vật mang nguyên tố tương thích kết hợp với nhau, mới có thể thúc đẩy gen đột biến của con người, từ đó tiến hóa thành dị năng giả, chứ không phải thể biến dị."
Ôn Dao nghe mà nửa hiểu nửa không, đây hoàn toàn là kiến thức mới.
Cô nhìn người đàn ông có dung mạo tuyệt trần này, trong phút chốc có cảm giác mình được đại gia dẫn dắt.
Anh không chỉ đích thân dẫn cô đến tòa nhà nghiên cứu sinh học khu 14 Đông Châu được canh phòng nghiêm ngặt, nói cho cô biết bí mật quan trọng như vậy, còn giải thích cặn kẽ cho cô về tiến triển nghiên cứu mới nhất của họ, đồng thời kiên nhẫn phổ cập nguyên lý của thuốc thức tỉnh dị năng...
Những điều này trước đây cô không dám nghĩ tới.
Đối mặt với sự chân thành và tin tưởng như vậy, Ôn Dao cũng không định che giấu sự tò mò của mình nữa, bèn hỏi: "Vậy vật mang nguyên tố là một loại vật chất nào đó sao?"
Trước khi ngày tận thế đến, khoa học đã rất phát triển, cấu tạo của cơ thể con người, chứa những nguyên tố vi lượng nào... vân vân đều đã được nghiên cứu rõ ràng.
Vật mang nguyên tố là thứ gì? Cô chưa từng thấy, chưa từng nghe nói, nếu mỗi người sinh ra đã có, vậy tại sao giới khoa học trước đây chưa từng phát hiện ra?
Quý Minh Trần như bị cô chọc cười, khẽ cười thành tiếng, hơi thở nhẹ nhàng: "Nếu là vật chất thì đã bị người ta phát hiện ra từ lâu rồi, vật mang nguyên tố không phải là vật chất, cũng không thể chiết xuất, còn nó là gì thì rất khó giải thích, hơi giống như một dạng từ trường, nhưng mà, em có thể hiểu trực tiếp là thuộc tính."
Máy tính đã khởi động xong, những thông tin mà Quý Minh Trần nói được trình chiếu trên màn hình điện tử dưới dạng hoạt ảnh 3D, khái niệm rất trừu tượng, nhưng do hình ảnh sống động nên rất dễ hiểu.