SAU KHI BỊ VỨT BỎ THÊ THẢM, TÔI ĐƯỢC PHẢN DIỆN CƯNG CHIỀU SỦNG ÁI - CHƯƠNG 114: DỰ ĐOÁN SẼ CHẾT RẤT NHIỀU NGƯỜI

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-12 16:12:22
Lượt xem: 202

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong văn phòng ở tầng bốn, Quý Minh Trần ngồi trên ghế, khóe môi hơi nhếch lên. Anh hứng thú nhìn chấm sáng di chuyển trên màn hình máy tính, sau đó dời mắt, nhìn về phía Hà Phong Diên đang đợi từ lâu: "Vừa rồi anh nói gì cơ?"

Hà Phong Diên vừa mới báo cáo xong: "..."

Anh ta bất lực, chỉ có thể lặp lại những gì vừa nói: "Từ khi phát hiện tinh thể nguyên tố đông lạnh dễ dàng chiết xuất hơn, tiến độ bên phía chủ nhiệm Phí đã thuận lợi. Những vấn đề nan giải nửa năm qua nay đã được giải quyết từng cái một. Gần đây, sau thuốc thức tỉnh dị năng hệ Mộc, lại nghiên cứu ra thuốc thức tỉnh dị năng hệ Hỏa, trong ngũ hệ hiện chỉ còn thiếu hệ Kim."

"Nhưng thể biến dị động thực vật thuộc tính Kim rất hiếm gặp. Đội trưởng Melissa vừa rồi đã đến Bắc Châu một chuyến, ở Tuyết nguyên Hoang sơn mấy ngày, căn bản không tìm thấy thể biến dị thuộc tính này. Minh trưởng quan, anh xem hay là..."

Quý Minh Trần cuối cùng cũng dời suy nghĩ khỏi màn hình, anh chống cằm suy nghĩ một chút rồi nói: "Anh bảo Melissa đi thêm một chuyến nữa, nhưng đừng đến Bắc Châu."

Hà Phong Diên: "?"

"Đến khu vực giáp ranh giữa Bắc Châu và Tây Châu, bên đó có một nơi gọi là thành phố Sa, vùng ngoại ô thành phố Sa là nơi giao nhau giữa sa mạc và Tuyết nguyên. Ở đó có một loài bọ cánh cứng biến dị, thuộc tính Kim."

Hà Phong Diên không ngờ vấn đề lại được giải quyết nhanh như vậy, thầm nghĩ Minh trưởng quan quả nhiên kiến thức uyên bác, vội vàng gật đầu: "Vâng, vậy tôi đi ngay."

"Chỉ là không có Minh trưởng quan, một mình đội trưởng Melissa lẻn vào Tây Châu e là..."

"Chỉ cần không gây xung đột với người khác là được. Bắc Châu có luật lệ của Bắc Châu, họ sẽ không tùy tiện g.i.ế.c người. Còn về vùng đất Tây Châu cằn cỗi, người sắp c.h.ế.t hết rồi..."

Quý Minh Trần dịu dàng nói, mỉm cười nhìn Hà Phong Diên: "Để Melissa đi trước, chờ tôi xử lý xong người trong căn cứ rồi sẽ đi tiếp ứng cô ấy."

Hà Phong Diên nghe vậy sững sờ.

Thật lòng mà nói, vẻ mặt người đàn ông này càng dịu dàng, anh ta càng cảm thấy lạnh sống lưng...

Xử lý xong người trong căn cứ... Không ngoài dự đoán sẽ c.h.ế.t rất nhiều người.

Cái c.h.ế.t của đội trưởng Lý đã là một lần g.i.ế.c gà dọa khỉ, những kẻ khác có ý đồ xấu, chắc cũng sẽ bị thanh trừng hết trong một đợt này.

Lúc Ôn tiểu thư còn ở đây thì tốt, Minh trưởng quan vì muốn ở bên cô ấy, cũng vì muốn cô ấy vui vẻ nên chắc chắn không ra tay với những người này. Giờ Ôn tiểu thư đã đi rồi, Minh trưởng quan căn bản không cần phải kiêng dè gì nữa.

Hà Phong Diên không dám hỏi nhiều, cũng không nói gì thêm, chỉ cúi đầu cung kính đáp: "Vâng."

Quý Minh Trần đặt những ngón tay thon dài trắng nõn lên môi, đôi mắt đào hoa xinh đẹp lại cong lên:

"Ngoài ra, đội trưởng Lý đã mất, tường thành phía Tây Nam sắp thất thủ, cũng làm phiền đội trưởng Hà hỗ trợ trông coi một chút."

"..."

Nhiệm vụ đột nhiên trở nên nặng nề, Hà Phong Diên: "... Vâng."

...

Cảng biển bờ Đông, phòng họp ở tầng hai của phà.

Lạc Toàn Tinh cầm s.ú.n.g đen, nói với thuộc hạ: "Gần đây thời tiết xấu, thiết bị dò tìm ở các vùng biển đều cho thấy số lượng quái vật biển vượt quá tiêu chuẩn. Hơn nữa, tình hình ở tường thành phía Tây Nam đang bất ổn, để đảm bảo an toàn, tất cả chúng ta sẽ ở lại phà, tạm thời không ra khơi..."

Cô ấy đứng trên bục phát biểu rất nghiêm túc, nhưng ở hàng ghế sau, có hai thanh niên lại nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ kính.

Họ hoàn toàn không nhận ra ánh mắt lạnh lùng trên bục, còn lớn tiếng thảo luận: "Ê, nhìn kìa! Chết tiệt, người đứng bên cạnh lan can kia là ai vậy..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-114-du-doan-se-chet-rat-nhieu-nguoi.html.]

"Không biết, chúng ta cũng mới về, chưa từng gặp..."

"Nhưng mà nghe nói, trước khi chúng ta quay lại, đội trưởng Lạc đã đích thân chọn một nhóm học viên từ trại huấn luyện đến đây, chẳng lẽ là người mới?"

Hai mắt họ sáng rực nhìn ra ngoài cửa sổ kính. Từ góc độ này nhìn ra, vừa vặn có thể nhìn thấy biển xanh thẳm và lan can xung quanh boong tàu.

Lúc này, bên cạnh lan can màu trắng có một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, mặc bộ đồ công tác màu đen đang đứng. Cô gái chống hai tay lên lan can, nhìn về phía xa xa. Khi làn gió biển nhẹ nhàng thổi qua, những sợi tóc mai bay ngược ra sau, lộ ra đường nét gương mặt thanh tú xinh đẹp.

Làn da cô trắng nõn trong suốt, hàng mi dài cong vút, cho dù là ngoại hình, vóc dáng hay khí chất dịu dàng bẩm sinh, đều xứng đáng được gọi là tuyệt sắc giai nhân.

Thêm vào đó là khung cảnh biển cả bao la, quả thực là một bức tranh tuyệt đẹp.

"Tiếc là máy ảnh của tôi bị hỏng, nếu không tôi thật sự muốn chụp lại..."

"Chụp lại làm gì? Nhìn là biết là em gái mới đến từ trại huấn luyện, lát nữa cậu đi làm quen là được rồi."

Hai người họ ghé đầu vào nhau, ánh mắt đều đổ dồn ra ngoài cửa sổ, hoàn toàn không phát hiện phía sau đã có người đứng khoanh tay.

Tất cả mọi người có mặt đều toát mồ hôi thay cho hai người họ, cho đến khi cô gái mặc áo sơ mi màu cam giơ s.ú.n.g lên, cho mỗi người một gậy vào đầu.

"Áu—" Tiếng kêu la thảm thiết như heo bị chọc tiết vang vọng khắp phòng họp.

Lạc Toàn Tinh nhướng mày: "Sao hả, hai người ra khơi đi một vòng, giờ giỏi rồi phải không? Ngay cả lời của tôi cũng dám không nghe?!"

Hai thanh niên ôm đầu, lập tức nhận lỗi: "Đội trưởng Lạc, tôi sai rồi, tôi không dám nữa."

Lạc Toàn Tinh liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, nghiêm nghị nói: "Phạt hai người canh gác bên ngoài phà bảy ngày, mỗi ngày không đứng đủ mười lăm tiếng thì không được ăn tối!"

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Nói xong câu này với vẻ mặt cáu kỉnh, Lạc Toàn Tinh nói với mọi người: "Vậy thôi, giải tán!"

...

Khi Lạc Toàn Tinh xuống gặp Ôn Dao, Ôn Dao đã yên lặng đợi trên boong tàu nửa tiếng rồi.

Thấy vậy, cô ấy vội vàng chạy đến hỏi: "Dao Dao? Không phải cô đang chăm sóc Minh trưởng quan sao? Sao lại đến đây..."

Ôn Dao quay người lại từ bên lan can màu trắng, nghe câu hỏi này, cô cũng không biết nên giải thích thế nào, đành gật đầu qua loa: "Ừm, không có việc gì nên đến đây."

"Bên này có gì cần tôi giúp không?"

Lạc Toàn Tinh cười: "Cô đến đúng lúc lắm, chúng tôi vừa mới chống đỡ xong một đợt tấn công dữ dội nhất của quái vật biển, mấy ngày tới vừa vặn là thời gian nghỉ ngơi, tôi dẫn cô đi chơi nhé!"

Ôn Dao: "..." Thích chơi chẳng lẽ là đặc điểm gì đó của Đông Châu sao? Sao đi đến đâu cô cũng thấy toàn là chế độ nghỉ ngơi?

Lạc Toàn Tinh nói xong liền thân thiết khoác tay Ôn Dao, đang định dẫn cô xuống boong tàu thì bên cạnh đột nhiên có một người đàn ông mặc đồng phục màu xanh bước tới, vẻ mặt nghiêm túc, rõ ràng là có chuyện quan trọng.

Lạc Toàn Tinh thấy anh ta cũng sững sờ: "Có chuyện gì vậy?"

Âu Thanh Hằng liếc nhìn Ôn Dao đang yên lặng đứng bên cạnh, gật đầu báo cáo: "Gần đây, chúng tôi phát hiện có tàu lạ xuất hiện gần đảo Strowman, cần cô qua xem thử, xem chúng ta có cần phải hành động hay không."

Lạc Toàn Tinh cau mày.

Loading...