Phó Nhiêu thấy thế, vô cùng  đành lòng,  đỡ nàng  dậy.
Công chúa Bình Khang vỗ đầu che mặt hùa theo: “Hạ cô nương, nếu ngươi  thẹn với lương tâm,    trốn? Việc ngươi  đều do Mai Linh Tiêu tận mắt thấy, trừ nàng , còn  mấy cung nhân, đều hầu ngoài điện,  truyền  đối chất
? Nếu ngươi thật sự  lôi lôi kéo kéo với nam nhân, nên lấy cái c.h.ế.t chứng minh…”
Phó Nhiêu  xong lời  cơ thể khẽ run lên, một cơn giận cực hạn từ lòng bàn chân bốc lên đến giữa mày.
Sao Công chúa Bình Khang còn  mặt mũi để  như ? Lúc  nếu   Công chúa Bình Khang hạ độc trong cung,  nàng tới nỗi phát sinh quan hệ  với Hoàng đế, cũng sẽ  rơi xuống nông nỗi hôm nay… Nàng cắn chặt hàm, cố gắng kìm nén cơn xúc động   lên xé gương mặt , từ giữa môi nặn  giọng  lạnh lùng: “Lời  của Công chúa, thần nữ   hiểu lắm, dựa  lời Công chúa , cứu   lấy cái c.h.ế.t chứng minh,    nữ tử thiên hạ  đều đáng chết, mà  đáng c.h.ế.t đầu tiên   điện hạ ngài ?”
Tiếng  của Phó Nhiêu  dứt,  điện kinh ngạc.
“Làm càn, ngươi  ý gì!” Đầu tiên Công chúa Bình Khang nổi giận, chợt  khi hiểu  ý của Phó Nhiêu  thẹn quá hóa giận, giơ tay  đánh , hai cung nhân bên cạnh Thục Phi một  một  cản ả .
Chuyện của Công chúa Bình Khang và Từ Gia ở kinh thành   mấy cách ,   thậm chí còn  thành một quyển sách,  chuyện sinh động như thật thành giai thoại, nhưng chân tướng thế nào,  ai .
Nữ quyến  điện tất nhiên tò mò,  ngờ hôm nay từ miệng đương sự Phó Nhiêu    lời kinh hãi thế tục .
 
Đáy mắt    ánh sáng lóe lên… Trò vui  xuất sắc đến một cách bất ngờ.
Phó Nhiêu ngược  lợn c.h.ế.t  sợ nước sôi, nàng và Công chúa Bình Khang sớm  là cục diện  c.h.ế.t  ngừng, hà tất nàng  giả vờ hiền lành rộng lượng, khóe môi nàng nhấc lên đôi phần trào phúng: “Ngày đó điện hạ và   đụng ngất
trong hỉ kiệu, xong việc còn một  đêm xuân cùng Từ Gia, điện hạ còn  lấy cái c.h.ế.t chứng minh, hôm nay dùng điều gì để ép Hạ Linh?”
Lời  của Phó Nhiêu  thể  là chọc đúng chỗ đau của Thục Phi và Công chúa Bình Khang, lý trí của Công chúa Bình Khang   lửa giận đốt hết, giương nanh múa vuốt đẩy cung nhân , hét như sắp vỡ phổi: “Các ngươi mau buông bản Công chúa , bản Công chúa  xé nát miệng ả.”
Thục Phi thấy cục diện mất khống chế, sắc mặt xanh mét,  dậy đè vai nữ nhi, ánh mắt nghiêm khắc quát ngăn ả , thầm hận  nên loan tin , đưa những nữ quyến  tới, ngược  để bọn họ  trò vui của nữ nhi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-75.html.]
“Đều là chuyện  qua,  cần kéo !”
Hoàng hậu  mặn  nhạt  trò hề  của  con bọn họ, sự u ám mấy ngày qua đều trở thành hư .
Nàng  cố nén ý ,  về phía Hạ Linh: “Ngươi kể tỉ mỉ  chuyện hôm nay.”
Hạ Linh lập tức một năm một mười kể  chuyện cứu một công tử ngày hôm nay .
“Y là  phương nào? Có thể  chứng cho ngươi ?” Hạ Linh mím môi lắc đầu: “Thần nữ  .”
“Còn  ? Ta thấy ngươi rõ ràng là  bảo vệ tình lang!” Công chúa Bình Khang từ  vai cung nhân cố ló đầu , hét một câu,  đó ánh mắt ngừng   Phó Nhiêu, như độc dược xuyên thấu  nàng: “Phó Nhiêu,   hôm qua cả đêm ngươi  về, chẳng lẽ hai  các  đều đến hành cung tìm tình lang!”
Sắc mặt Phó Nhiêu bỗng  đổi, cơ thể  nhịn  mà run run.
Chỉ tiếc  ai coi trọng lời  của Công chúa Bình Khang, chỉ coi là ả đang càn quấy.
“Bổn cung là  cẩn thận  đụng ngất, các ngươi thì , chuyện  của các ngươi tính là gì?”
Phó Nhiêu từ từ duy trì  sự bình tĩnh, tầm mắt nóng bỏng, “A, rốt cuộc là  đụng ngất hả? Hay là giả bộ bất tỉnh? Công chúa điện hạ đừng  với , lúc Từ Gia đưa ngươi  bái đường, ngươi vẫn ngất nhé?”
“Phì!”
Không  vị quý nữ nào nhịn   che miệng . Khuôn mặt  của Công chúa Bình Khang căng lên đỏ bừng.
Khựng một lát, dồn sức, hai tay hai chân đá văng cung nhân , đánh về phía Phó Nhiêu.
Người còn  đụng đến Phó Nhiêu,   cung nhân lao đến ôm ngang thật chặt.
Mà lúc , cửa cung    đẩy , một giọng  lạnh lùng lộ  vài phần trào phúng truyền : “Công chúa điện hạ cướp chồng  cũng thôi,  còn  buông tha cho  ?”