Đầu óc Hoàng đế  choáng váng chịu  nổi,  ngơ ngẩn ngước mắt, một dung nhan khi sương tái tuyết đập  mắt.
Mũ trùm của nàng  may một vòng lông thỏ mềm mại, bao quanh khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, đôi mắt đen nhánh  chợt liếc Hoàng đế một cái, con ngươi đen như mực của  bỗng co rút .
Phó Nhiêu thấy tình hình của   đúng, hai má đỏ bừng, nàng  hổ đưa lưng với , giấu mặt  mũ trùm đầu, thúc giục Lãnh Hoài An: “Đã xong ?”
Lãnh Hoài An vội vàng dỗ Hoàng đế há miệng, nhét một viên thuốc , cho uống một ngụm nước: “Xong , xong ...”
“Ta sẽ châm cứu!” Phó Nhiêu cởi mũ trùm , áo choàng bằng gấm mềm mại rơi xuống, nhẹ nhàng như tuyết, giống như bươm bướm cởi áo khoác.
Lãnh Hoài An thấy Hoàng đế  yên ,  còn đề phòng nữa nên y nhanh chóng lui .
Lúc  Phó Nhiêu cúi   lấy ngân châm, đến khi nàng xoay ,  thấy đôi mắt đen của nam nhân tỏa  sóng nhiệt cuồn cuộn, hai cánh tay vươn về phía nàng tựa như cánh cung, vòng eo đầy đặn  bằng một vòng tay của nàng    giữ trong lòng bàn tay.
Phó Nhiêu hoảng hốt ngước mắt, nàng  kịp  rõ mặt , song bên tai vang lên tiếng hít thở nặng nề của Hoàng đế,  đối phương ôm  lòng,  lật  , đè nàng xuống.
Đương nhiên Phó Nhiêu sẽ  để mặc cho  thuận lợi giở trò, nàng xoay eo sang một bên, liều mạng bò  trong, cố gắng thoát khỏi sự kiềm chế của , nhưng tay nàng đang giơ ngân châm, lo lắng  Hoàng đế  thương, vội vàng tránh ,   là cơ hội cho Hoàng đế,  nhào về phía , ép nàng đến mép sạp, cúi đầu, một nụ hôn nóng bỏng rơi xuống.
Tất cả sự hoảng hốt của nàng  chặn  trong cổ họng.
Lãnh Hoài An thấy cảnh  giật ,  điều y vẫn  tiến lên, ngược  rời khỏi điện  chút hoang mang, nhẹ nhàng đóng cửa .
Phó Nhiêu trơ mắt  y rời , tức  sôi máu,  gọi y  ,  ngờ răng môi  bịt kín  kẽ hở.
Nam nhân   nàng vô cùng  thành thật, bàn tay to lớn của  đặt ở thắt lưng nàng, cách lớp áo vuốt ve da thịt trơn mềm như tơ lụa, thậm chí còn bóp nàng, lực tay cực mạnh, hệt như  chà sát nàng  trong xương và m.á.u .
Cánh hoa đầy đặn của nàng   nghiến mạnh... Cắn mà  kiêng nể gì cả, mang theo dấu vết lăng nhục.
Trong đầu  chợt nhớ  lời Thái Hoàng Thái hậu  hôm nay,  nàng  tướng vượng phu, từng trợ giúp Từ Gia thi đậu Trạng Nguyên,   nhất định cũng  thể phụ tá Minh Quận vương  đến chính đạo... ngọn lửa trong  ngay lập tức vọt từ lòng bàn chân tới ấn đường.
Đáy lòng vô phương cứu chữa chợt bùng lên một cơn giận dữ xưa nay  từng , tức giận như thể lãnh địa thuộc về     xâm chiếm... cảm xúc  đột nhiên dấy lên và thật khó diễn tả bằng lời.
Cái gì mà tướng vượng phu,    thì nổi giận, một khi  tin đồn như  truyền , vô   ngu  sẽ lấy đủ loại lý do đến ngấp nghé hòng   nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-57.html.]
Chàng  cho phép.
“Nàng là nữ nhân của trẫm, trẫm  cho phép nàng gả cho bất kỳ kẻ nào!”
Trong đầu Phó Nhiêu giống như  tiếng sấm rền lướt qua, nàng hết sức ngạc nhiên, thế nên  quên chống cự.
Ngón tay thon dài của  luồn  đuôi tóc Phó Nhiêu, nâng má nàng, nhẹ nhàng vuốt ve.
Búi tóc nàng rối tung, đôi mắt ướt sũng rực sáng  , khuôn mặt ôn hòa ngày thường hiện  vẻ tàn nhẫn, ánh mắt sắc bén,  mang theo  thở xâm lược, như  nuốt chửng nàng.
Phó Nhiêu buộc  tỉnh táo , thuốc giải còn  phát huy tác dụng, nàng  tiến hành châm cứu cho .
Nàng để mặc cho   loạn  , cẩn thận từng li từng tí đưa tay luồn qua  nách , hai chiếc ngân châm lóe  ánh huỳnh quang  ánh đèn.
Lúc đó, tiếng thở của Hoàng đế vang lên bên tai nàng, sóng nhiệt đánh úp đến, nàng ngân nga một tiếng, hô hấp trở nên khó khăn, nàng cố gắng nhẫn nại, đặt một chiếc ngân châm sang một bên, ngửa mặt  ép thừa nhận cơn tàn sát bừa bãi của , bàn tay nhỏ bé chống  n.g.ự.c , cởi bỏ y bào của Hoàng đế, động tác  của nàng   thổi bùng ngọn lửa trong , khiến  tự nghĩ rằng   khích lệ.
Nếu  đang  yên , nàng căn bản  cần  cởi xiêm y của  cũng   thể sờ đến huyệt vị để châm xuống, nhưng bây giờ   loạn, nàng chỉ còn cách lấy lùi  tiến, nếu đổi  là  khác, nàng  sớm cắm một châm ở  đầu  nọ, ngăn cản hành động của .
 nàng  dám “hành hung” Hoàng đế, tội danh ám sát Thiên tử rơi xuống, đầu của   mười  Phó gia cũng  đủ để trảm.
Phó Nhiêu đập vỡ chiếc lọ và lắc đầu.
Ở  mặt , nàng   còn trong sạch nữa .
Phó Nhiêu   đè  thể nhúc nhích, chỉ  thể lui   dỗ dành : “Bệ hạ, cởi y bào của ngài xuống ...”
Hoàng đế  hé mắt  một chút, ánh mắt nặng nề dán chặt  mặt nàng, Phó Nhiêu lùi xuống sạp, nhanh nhẹt cởi bỏ y bào của   vứt .
Phó Nhiêu vội vàng  dậy  kéo giáp vai của ,  ngờ  ảnh to lớn   đè nàng xuống.
Nàng nghiêng  sang một bên, khiến  bổ nhào   , Hoàng đế nào chịu buông tay, hai mắt đỏ ngầu đuổi theo nàng, tóm lấy cánh tay mịn màng của nàng.
Phó Nhiêu bất đắc dĩ nghiêng , một tay cầm ngân châm, tìm cơ hội qua khe hở trong lồng n.g.ự.c nóng bỏng của , nàng chỉ cần cắm ngân châm   nách  hướng lên  ba tấc, huyệt Kiên Trinh là nơi giao  giữa cánh tay, vai và bụng, cánh tay  chắc chắn sẽ tê dại, rã rời mất lực. Đó cũng là nơi kinh mạch của gan, mật và thận giao ,   giúp  giải độc.