Ngày hôm  nữa, Phó Nhiêu mặc bổ tử chim hoàng  màu xanh lục,  đội mũ quan, hệt như một  trai tuấn tú, cầm yêu bài, vô cùng nghiêm túc  cung  nhiệm vụ.
Thái Y viện  hết trong góc Đông Nam của hoàng thành, từ cổng Đại Minh  cung, rẽ về hướng Đông, phía  nha thự(*) Lễ bộ,  non nửa khắc là tới. Một tiểu hoàng môn  Lãnh Hoài An dặn dò chờ nàng từ cổng Chính Dương, dẫn nàng  Thái Y viện điểm danh, Đàm Chính Lâm bận rộn công việc nên  gặp nàng, là Hạ Du đón  , dẫn đến sân phía Đông của Thái Y viện.
(*) Nha thự: tên gọi văn phòng  việc của lục bộ Sân hình chữ nhật cực kì rộng thoáng, mùi thuốc đầy phòng.
Phía  Điển Dược cục còn  một kho dược liệu thô, Điển Dược cục chịu trách nhiệm chế thuốc, kho dược liệu thô thì cất giữ các loại dược liệu, kho dược liệu thô chiếm chỗ cực lớn, điều kiện cất giữ cực kì cao, còn đặc biệt mở một sân ở ngoài cung.
Trong Điển Dược cục  hai Điển Dược sứ, một  chịu trách nhiệm phối thuốc cho hoàng cung và vương công đại thần,  còn  chịu trách nhiệm sửa sang công văn, tiếp nhận sự vụ công văn y học các cấp, hoặc đối phó với sự kiện bất ngờ xảy .
Phó Nhiêu đến, coi như là thêm một  giúp đỡ.
“Ngươi  cần để ý chuyện gì khác, chỉ cần giúp đỡ chúng  soạn sách thuốc xong là .”
Lần  Hạ Du đến Gia Châu một chuyến, trở về tích lũy  ít chính vụ  bàn, nhiều ngày qua  bận đến chân  chạm đất, vội vàng đưa Phó Nhiêu đến đây, giao cho nội thị chăm sóc nàng là rời  ngay.
 
Thái Y viện khác với các nha thự khác, bình thường giao tiếp với hậu cung, ở đây nội thị và quan viên cùng  xử lý.
Hạ Du lưu tâm nàng là cô nương, cũng  để nàng trực đêm, mỗi ngày nàng điểm danh  giờ Thìn, rời   giờ Thân, nếu  việc  buổi tối thì đến   đều , sai  báo một tiếng là , cực kỳ khoan dung với vị nữ y là nàng.
Mấy ngày  Phó Nhiêu  quen với sự vụ của Thái Y viện, cũng coi như mở rộng tầm mắt, y thư y điển(*)trong Thái Y viện cực kỳ đầy đủ, danh sách các loại dược liệu cần gì cũng , Phó Nhiêu hô lên  tới đúng chỗ , đ.â.m đầu thẳng  Điển
Dược cục, hưng phấn ba ngày  hồi phủ.
(*) Y điển là sách ghi những ca bệnh kinh điển, ở thời hiện đại nó là sách  thư về y khoa
Nàng ở ngoài tầm tay của Trịnh thị,   nàng là kẻ mê thuốc nên bà cũng mặc kệ, Hoàng đế bên    vui.
Đã nhiều ngày, Lãnh Hoài An trong tối ngoài sáng tạo cơ hội mấy ,   đến Điển Dược cục lấy an thần dược, chính là mượn cớ lên cơn, để  của Điển Dược cục đến thưa , nhưng  nào cũng  Phó Nhiêu thành công tránh .
Lãnh Hoài An  thể nhịn  nữa chất vấn tiểu hoàng môn truyền lời: “Huyện chúa đang bận cái gì ?”
Tiểu hoàng môn đáp với vẻ mặt đau khổ: “Nhiều ngày qua Huyện chúa đều ở tàng thư phòng  sách, mất ăn mất ngủ, bọn nô tài  gọi  ngài .”
Lãnh Hoài An câm nín một hồi lâu.
Triệu Phó Nhiêu  cung, là bảo nàng nghiên cứu y điển ?
Thái Y viện hơn một trăm ,  thể thiếu một  nàng ?
 
Phó Nhiêu bên  rõ ràng dầu muối  , dây dưa nữa cũng   cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-38.html.]
 là ứng với câu “Hoàng đế  vội thái giám  vội” , Lãnh Hoài An thấy Hoàng đế ngày ngày cắm trong Ngự thư phòng, lo  nhịn hỏng , vì thế nghĩ  một cách.
Ngày đó y lăn lộn ở hậu cung hơn nửa ngày, chọn hai cung nữ, đêm ngày bảy tháng Mười  tủm tỉm dẫn  đến ngự tiền.
Qua mấy hôm nữa là cuộc  săn mùa thu, nội các và lục bộ  quyết định sơ điều lệ,  mới dâng sổ con cho Hoàng đế, giao cho  thẩm duyệt.
Ngày, hành trình, hậu cần phía , quan viên  cùng, cùng danh sách quan viên ở  các bộ, trong danh sách đều tường tận.
Đi săn mùa thu mỗi năm thanh thế đều  lớn, nữ quyến trong phủ quan  tứ phẩm trở lên đều  thể  theo.
Năm  do chiến sự Tây Nam nên  gác  một năm, năm nay nữ quyến các phủ đều tâm tư như sấm dậy, tranh cướp chỗ trong danh sách, cứ thế  nhiều đại thần ầm ĩ  mặt , xin mở thêm  lượng.
Hoàng đế lật danh mục   cùng, ánh mắt dừng  hàng Thái Y viện, nhíu mày.
Động tĩnh lăn lộn nhiều ngày qua của Lãnh Hoài An     , tiểu nha đầu   cứng mềm  ăn.
Tất nhiên trong lòng  thoải mái.
Trước mắt hình như  bóng  đung đưa, ngước mắt, thấy hai cung nữ mặc áo hồng bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng, lượn lờ  đến.
Đầu tiên ánh mắt của Hoàng đế  sửng sốt, chợt lửa giận vọt đến giữa mày, lập tức ném sổ con lên  Lãnh Hoài An:
“Ngươi bớt tự cho  là thông minh !”
 
Thái dương của Lãnh Hoài An  đập trúng, y  chút hoang mang nhận lấy sổ con ôm  ngực, quỳ xuống  hì hì: “Bệ hạ, tuy lão nô  mấy thông minh, nhưng  ,  thể, lỡ như ngài…”
Theo tầm mắt Hoàng đế, y dừng mắt   hai cung nữ , giả ngu hỏi: “Bệ hạ, đây là  lão nô ngàn dặm chọn lựa  , ngài  hài lòng ?”
Hoàng đế câm nín,  chằm chằm y một lát, từ kẽ răng phun  hai chữ: “Đi  ngoài!”
Hai cung nữ  sợ tới mức mặt hoa phai màu, cuống quýt che mặt lui .
Lãnh Hoài An thầm chống trán, ôm sổ con  dậy thỉnh tội: “Bệ hạ, ngài đừng tức giận, hai cung nữ  tuy  bì  vẻ đoan trang rực rỡ của Huyện chúa, nhưng cũng giống đến ba phần, nếu  lọt   mắt xanh của ngài,   lão nô  tự chủ trương nữa.”
Nói xong, y mở sổ con trong lồng n.g.ự.c , nhẹ giọng hỏi: “Bệ hạ, sổ con  ngài  xem qua ,  gì  đổi ?”
Hoàng đế lạnh mặt tiếp tục lật xem tấu chương,  để ý đến y.
Lãnh Hoài An tâm sáng như gương, thu  sổ con  lồng ngực,  ha ha : “Thật  lão nô cảm thấy thiếu một …”
Cũng   Hoàng đế   thấy   để trong lòng mà chẳng tiếp lời Lãnh Hoài An.
Lãnh Hoài An  , đây là  thầm chấp nhận.
Lãnh Hoài An là thái giám chấp chưởng Tư lễ giám,  quyền  mặt Hoàng đế, y cầm sổ con lui , trở  phòng công văn, lập tức thêm tên Phó Nhiêu  danh sách  cùng của Thái Y viện.