Phó Nhiêu  sửng sốt, hốc mắt dần dần ướt át.
Nàng cũng ,   đến việc ngủ thẳng cho tới khi tự nhiên tỉnh  thì ít nhất cũng  cần  ngày ngày bưng cái giá, mệt mỏi ứng phó những cung phi và hạ nhân .
Đang ngẩn  , nàng  đề phòng  nam nhân   bắt đầu giở trò  xa.
Hoàng đế một mặt bận rộn, một mặt trấn an:
“Hậu cung  của trẫm   trưởng bối cần nàng hầu hạ, các chư phi khác cũng đều  dựa  nàng mà sống, tuyệt đối sẽ  bao giờ chống  nàng, nàng  thể yên tâm, trẫm cưới nàng  cung là để cho nàng hưởng thụ hạnh phúc…”
“Ngoài , trẫm còn cho nàng một điều bất ngờ…” Chưa kịp phòng ngự   liền lao tới…
Chàng  chúng phi tới trễ một canh giờ, hóa  là vì chuyện ?
Phó Nhiêu tức giận,    thể  gì, nhẫn nại  phân tâm :
“Điều ngạc nhiên gì?”
“Khi nào  thời gian nàng đến bên cạnh xem   chuẩn  cho nàng những gì…” Giọng  Hoàng đế khàn khàn, hiển nhiên    cùng nàng  chuyện nhàn nhã.
Phó Nhiêu  đẩy   hỏi kỹ: “Là cái gì?”
Kỳ thật nàng  đoán đại khái, nhưng  chịu buông tha cho .
Hoàng đế ngoảnh mặt  ngơ,  nhanh Phó Nhiêu cũng    lời.
Tiểu Kim Tử ở ngoài điện hầu hồi lâu,   động tĩnh quen thuộc, vội vàng khoát tay, ý bảo cung nhân bưng các loại chậu lui .
Đầu giờ Tỵ, trong điện cuối cùng cũng dừng .
Cung nhân lưu loát  , hầu hạ chủ tử  quần áo.
Phó Nhiêu mặc một chiếc áo khoác mỏng màu đỏ sẫm Cửu Long Cửu Phượng,  đầu  một bông sen vàng khảm ngọc và đá quý, một cây trâm cài màu xanh biếc, vô cùng đoan trang nhã nhặn.
Bàn ăn  chuẩn  xong các loại đồ ăn sáng, Bổn Bổn  Hoàng đế ôm  trong ngực,  thấy Phó Nhiêu  , đầu tiên là nhu thuận dập đầu với nàng.
“Thỉnh an mẫu hậu.”
Được Hoàng đế cho phép, Bổn Bổn  hì hì  lên, nhào  lòng Phó Nhiêu.
Phó Nhiêu ôm lấy Bổn Bổn  xuống, định cho bé con ăn sáng, Bổn Bổn  lắc đầu: “Mẹ, Bổn Bổn  ăn , ai bảo phụ  và mẫu  ngủ nướng, Bổn Bổn  tỉnh từ  lâu, đúng , ,  cùng cha đêm qua  sinh   ?”
Phó Nhiêu   khuôn mặt xinh  đỏ lên, đối diện với ánh mắt ngây thơ hồn nhiên của nữ nhi,  khiển trách bé con,    nỡ, lúng túng   nên đáp như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-229.html.]
Hoàng đế cao giọng : “Bổn Bổn, sinh    nhanh như , con cho phụ  và mẫu  thêm chút thời gian.”
Bổn Bổn  vui nhíu nhíu mày, ôm Phó Nhiêu hỏi: “Mẹ,  mau sinh   , sinh   xong là Bổn Bổn  thể ngủ cùng mẫu  .”
Không cần  cũng  nhất định là Hoàng đế  lừa Bổn Bổn.
Phó Nhiêu đỡ hai má nữ nhi,  vẻ : “Bổn Bổn, đừng  phụ  con  bừa, đêm nay Bổn Bổn ngủ với mẫu .”
“Vâng!”
Bổn Bổn cao hứng hôn Phó Nhiêu một cái. Hoàng đế ăn sáng như thế nào cũng  .
Thấy Hoàng đế đen mặt, liên tiếp trừng nàng, Bổn Bổn đột nhiên nảy  ý tưởng, gõ  lòng Phó Nhiêu: “Mẹ, phụ   thật  xa,  là chúng  đổi phụ  ...”
Hoàng đế giận dữ, chỉ  Bổn Bổn, gầm gừ: “Bổn Bổn con  đây, phụ  cam đoan  đánh con.”
Bổn Bổn nhảy xuống khỏi đầu gối Phó Nhiêu và lao  ngoài như một cơn gió.
Phó Nhiêu  ngặt nghẽo.
Bữa sáng  ăn đến binh hoang mã loạn.
Hoàng đế dùng xong bữa,  tới tiền đình thị triều, Phó Nhiêu chuẩn  xong xuôi, liền tuyên chúng phi yết kiến.
Trong giây lát, Chưởng sự thái giám điện Khôn Ninh Tiểu Minh Tử dẫn sáu vị cung phi tiến  chính điện.
Phó Nhiêu  ngay ngắn  thảm lụa trân châu mềm mại, thoải mái mát mẻ, phía  sập  treo sáu mặt bích ngọc, váy phượng hoa mỹ lệ trải ở phía  nàng,  đoan trang  đặc biệt xinh  tuyệt trần.
Sáu vị cung phi chia  hai đường  , tất cả cùng quỳ xuống hành đại lễ:
“Thần  thỉnh an nương nương.”
Phó Nhiêu chắp hai tay  bụng, vẻ mặt bình tĩnh : “Miễn lễ,  , an trí chỗ .”
Phó Nhiêu từ chỗ ma ma  , hiện giờ ngoại trừ Lý tần  giam, thì chỉ còn  Ngu phi dẫn đầu sáu cung phi.
Trong đó Ngu phi, Khấu Tiệp Dư, Trần Dung Hoa   từ cánh trái với vẻ mặt tươi , cung kính thỉnh an nàng.
Hơn nữa thần sắc Ngu phi  vài phần kích động, nàng  mặc áo lụa mỏng thêu hoa hải đường màu xanh hồ, phía  là váy dài màu nhạt, vẻ mặt trong sáng, ôn hòa và bình tĩnh.
Phó Nhiêu mỉm  với nàng .
Phía  Ngu phi  một phi tử lớn tuổi, chính là Khấu Tiệp Dư, Khấu Tiệp Dư  một đôi mắt phượng đan, ngại ngùng  và  chút rụt rè, thấy Phó Nhiêu   thì liền vội vàng cung kính quỳ gối, Phó Nhiêu cũng thoáng gật đầu, ý bảo nàng   xuống.