Ban đầu, Hoàng đế định ngày 6 tháng 5 hồi kinh, nhưng vì chuyện thuyền rồng nên  giải quyết thêm vài rắc rối,  trì hoãn thêm một hai ngày.
Khi hạ chiếu thư,   thấy Phó Nhiêu là đều đến hành lễ với Hoàng hậu.
Hoàng đế ban cho Phó Nhiêu điện Càn Khôn  ở bên trái điện Khôn Ninh, đúng như lời Hoàng đế từng , ngày mùng 6    nhiều quan quyến liên tục đến thỉnh an nàng, hành lễ đầy long trọng.
Tôn Chiêu mang y phục của Hoàng hậu và một ít trang sức từ Ngự dụng giám tới.
Phó Nhiêu mặc cung trang uyên ương đỏ thẫm, đội mũ phượng đính phỉ thúy, môi tô son đỏ, mặt đánh phấn hồng, xứng với vẻ  thanh tú của nàng. Cả  nàng đoan trang rực rỡ, sắc  ngời ngời.
Nhìn thấy cô nương trẻ tuổi  gả, nàng  khỏi hỏi han vài câu,  đó ban cho họ chút trang sức vàng.
May mà  của Tôn Chiêu chuẩn  thỏa đáng, mới ngày đầu mà nàng  thưởng hết ba tráp quà.
Vì đây là  đầu tiên nàng gặp mệnh phụ với  phận Hoàng hậu nên  thể ban thưởng tầm thường , nàng đành dựa  phẩm giai của quan quyến, thưởng theo thứ tự từ trâm cài kim phượng bát bảo đính ngọc, cài tóc vàng nạm ngọc cát tường,  cả hoa tai ngọc lam mạ vàng bạc nữa.
Ai nấy đều đồn rằng Hoàng hậu mới chi mạnh tay lắm.
Phó Nhiêu đón khách cả ngày trời  mệt lắm , gặp hết nhóm , nàng đ.ấ.m eo, hỏi nữ quan: "Còn  nữa ?"
"Vẫn còn hai vị phu nhân chờ ngoài điện ạ." Nữ quan  đáp.
Phó Nhiêu lộ vẻ khổ sở, nàng   ngay ngắn  sập: "Gọi hai nàng   ."
Hai gương mặt quen thuộc vòng qua bức bình phong  .
 là Dương San San và Hạ Linh, hai  nắm tay bước  điện. Gượng mặt thì nghiêm túc nhưng khóe mắt tràn trề ý   bán  hai .
"Thần phụ thỉnh an Hoàng hậu." Hai  quỳ xuống hành đại lễ.
Phó Nhiêu dở  dở : "Mau  lên ."
Cung nhân  hai vị thiếu phu nhân  mặt  tình sâu nghĩa nặng với Hoàng hậu nên  mang ghế đến.
 
Hạ Linh gấp gáp  xuống, phấn khích ôm cánh tay Phó Nhiêu: "Tỷ tỷ..."
"Gọi nương nương!" Dương San San nhỏ giọng sửa nàng .
"Vâng  , thần phụ lỡ lời..." Hạ Linh liếc  xung quanh, thấy cung nhân cụp mắt nín thở,  ai để ý  thì lặng lẽ lè lưỡi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-218.html.]
Phó Nhiêu buồn   hành động lén lút của Hạ Linh.
Dương San San cũng giữ chặt Phó Nhiêu, vui vẻ bảo: "Hóa   nương nương   duyên  là bệ hạ. Ngài   , đêm qua cung nào cũng bàn luận chuyện , ai ai cũng kinh ngạc và vui mừng hết!"
Phó Nhiêu hờn dỗi lườm Dương San San: "Muội đừng gạt , ngạc nhiên thì  đấy, chứ mừng  chẳng  ai."
Dương San San ngại ngùng  trừ.
Thậm chí Phó Nhiêu  thể tưởng tượng  mấy phụ nhân đó lén lút  nàng vốn là vị hôn thê của Từ Gia,   gả cho Hoàng đế  hậu, trở thành đích mẫu của Từ Gia và Công chúa Bình Khang. Chỉ cần một chuyện  thôi cũng khiến cho   bàn tán một thời gian dài .
Song  dốc hết công sức là  con Công chúa Bình Khang chứ   nàng, nàng cũng chẳng  gì đáng để ý cả.
"Thần phụ mừng đến mức  ngủ ..."
"Thần phụ cũng thế, cũng y  luôn... À  , thần phụ vui đến độ cả đêm  nhắm mắt luôn..." Hạ Linh khua tay khua chân .
Phó Nhiêu khẽ phì , cái bật   khiến eo đau nhói, nàng xoa eo: "Ôi chao, hai  tới  thì   cần giữ ý gì nữa..." Nàng vươn tay gỡ mũ phượng dày nặng xuống, cung nhân vội đón lấy. Phó Nhiêu vươn vai, mỉm  với hai : "Hai  ở  dùng bữa ."
"Đa tạ nương nương..." Lúc  Hạ Linh  lỡ lời, nàng  đắc chí lắm.
Phó Nhiêu  nàng  mỉm .
Dương San San nhịn , đoan trang hành lễ: "Đa tạ nương nương nâng đỡ."
Nụ  của Hạ Linh cứng đờ, nàng  quan sát lễ nghi chuẩn chỉnh của Dương San San,  đó tủi   dậy, vẻ mặt đầy tuyệt vọng.
Cả điện  phá lên.
"Nương nương, thần phụ  thật mà. Tối qua, khi bà bà của thần phụ  ngài  lập  Hoàng hậu thì ôi chao, cả đêm đó tặng thần phụ cả tráp trang sức,  bắt tay giảng hòa  ạ!"
Dương San San  ngờ sự chèn ép suốt ba năm qua   phá tan bằng một chiêu của Phó Nhiêu thôi. Nếu tin tức hôm nay   giữ  dùng bữa truyền  thì chẳng   bao nhiêu  ngưỡng mộ nữa.
Trước  Dương San San   kiểu  ganh đua, thật sự  ba năm lấy chồng, trải qua ấm lạnh của nhân gian thì  thể  quan tâm chuyện .
Ban đêm, Hoàng đế đích  bế Bổn Bổn về điện Khôn Ninh nghỉ,  cũng truyền chỉ nghỉ ngơi chỉnh trang một ngày, mùng 8 hồi cung.
Phó Nhiêu dựa  lòng , mở mắt trong tia nắng ban mai dịu nhẹ.
Cuối cùng cũng  về.
Hồi kinh với  phận Hoàng hậu.