Một hàng nước mắt chua xót từ khóe mắt Hoàng đế trượt ,    để cho  thiếu niên  thấy  yếu đuối, lập tức gạt   một chút dấu vết,  mặt , cao giọng hướng  ngoài phân phó.
“Tuyên Đại Hoàng tử.”
Trong lúc chờ đợi, Hoàng đế hỏi bài tập của Phó Khôn ở Quốc Tử Giám, Phó Khôn trả lời từng cái một, Hoàng đế   thiếu niên  biến nỗi đau thành động lực, ngày càng chăm chỉ học hành, trong lòng vô cùng tán thưởng.
“Tỷ tỷ ngươi chắc chắn tự hào về ngươi.”
Giây lát, Đại Hoàng tử Bùi Trừng thỉnh kiến, Hoàng đế chỉ  Phó Khôn và Bùi Trừng :
 
“Hai  các con tuổi xấp xỉ, Phó Khôn lớn hơn con một tháng...” Vốn là  Bùi Trừng coi Phó Khôn là  trưởng nhưng  nghĩ đến mối quan hệ của  với Phó Nhiêu liền  đổi lời : “Cậu  so với con học thức uyên bác hơn, con nên coi   là bạn bè  thích…”
Bùi Trừng đương nhiên coi Phó Khôn là bạn,  quanh năm  ốm đau tra tấn,  thể  cao lớn bằng Phó Khôn, cũng  ung dung tự tin như Phó Khôn. Nghe Hoàng đế  xong,  chủ động chắp tay với Phó Khôn: “Sau  xin Phó công tử chỉ giáo nhiều hơn.”
Phó Khôn vội vàng hành đại lễ với Bùi Trừng: “Sao điện hạ   ,  là điện hạ sai bảo thần mới đúng.”
Bùi Trừng  chua chát: “Mạng của   tỷ tỷ ngươi cứu, chúng   cần khách khí.”
Hai vị thiếu niên   .
Hoàng đế hết sức vui mừng, ban cho Phó Khôn lệnh bài, để   bạn cùng học với Đại Hoàng tử, cho phép   cung cấm.
Mấy ngày , Hoàng đế  thăng Lễ bộ Thượng thư Hàn Huyền  Thái phó, chính thức lệnh cho ông  thiết lập giáo đàn trong cung, chuyên trách dạy cho Đại Hoàng tử, Tam Hoàng tử và Phó Khôn.
Triều đình và dân chúng  tin thì đều  vị thiếu gia Phó gia   Hoàng đế coi trọng,  nhiều đại thần đỏ mắt, đưa  dị nghị nhưng đều  Trình Khang bác bỏ.
Tin Phó Nhiêu qua đời mặc dù  công bố, nhưng trong lòng một  ít trọng thần hiểu rõ, Trình Khang vẫn bất mãn với việc Hoàng đế  từng phong thưởng Phó Nhiêu,   thấy Hoàng đế ưu đãi Phó Khôn, dĩ nhiên ngộ  dụng ý của vị đế vương , cho cá chi bằng dạy cách câu cá, Hoàng đế đây là  bồi dưỡng Phó Khôn, an ủi linh hồn Phó Nhiêu  thiên đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-173.html.]
 
Về , triều chính thanh minh, triều thần   một lòng,  còn đại loạn, duy chỉ  biên giới thường thường  Địch Nhung xâm phạm, Hoàng đế cân nhắc nhiều , đem triều chính giao cho mấy vị đại thần  cận  mang theo vài tướng lĩnh  tín tới biên giới phía Bắc, củng cố phòng tuyến biên giới dài hơn một nghìn dặm.
Chàng trở về vài  trong ba năm.
Ba năm , triều trung do Tư lễ giám, Nội các, viện Đốc Sát cùng các khoa kiềm chế lẫn , mỗi khi  quyết sách trọng đại, Nội các và Tư lễ giám đề đốc cùng  bàn bạc  đó khẩn trương đưa tấu chương tới Hoàng đế, nếu như   sai sót Hoàng đế chỉ phúc đáp “Được”, hoặc  lựa chọn thì chỉ  chỗ sai,   Cẩm Y vệ thăm dò cơ mật, âm thầm giám sát triều đình, trong vòng ba năm cũng  từng xảy  đại loạn.
Hoàng đế gần như mỗi nửa năm hồi kinh một , thời gian ở   lâu,   nhiều năm  ngủ  hậu cung, dần dà,  liền nảy  ý đưa những phi tử  từng  thị tẩm về các phủ, thêm trợ cấp cho phép xuất giá, những cung phi khác  từng thai nghén sinh con nếu  xuất cung, Hoàng đế liền để Tôn Chiêu  đổi diện mạo và tái giá, tất cả đều  ban thưởng hậu hĩnh.
Đến cuối cùng, trong cung chỉ còn   mấy vị cung phi cao quý dưỡng dục con nối dõi. Còn một  ít phi tử  nơi nương tựa, cũng   ý định lập gia đình, các nàng  còn trẻ, dự định dưỡng lão trong cung. Hoàng đế dặn dò Tôn Chiêu và Ngu phi,   khắt khe cũng   cẩu thả, như  hậu cung  yên bình.
Duy chỉ  Lý phi đến nay  cấm ở cung Phỉ Thúy,    ngoài, đại thần trong triều cũng từng dâng thư thỉnh cầu bỏ lệnh cấm nhưng đều  Hoàng đế bác bỏ.
Sau khi  tin Phó Nhiêu qua đời, Hoàng đế  đến tế lễ tại miếu Thiên Địa, cầu xin thần linh bảo vệ nhà Tấn, đồng thời đổi tước hiệu thành Càn Ninh, tức là tước hiệu của Phó Nhiêu.
 
Mấy năm nay Hoàng đế  từng nhắc tới Phó Nhiêu, nhưng Lãnh Hoài An ,  cũng  từng quên.
Thời gian lặng lẽ lướt qua đến đầu tháng tư năm Càn Ninh thứ ba.
Một tháng  Hoàng đế dẫn quân  chiến đấu ở Tây Bắc đánh bại liên quân Tây Vực, mở rộng lãnh thổ của nhà Tấn về phía Tây ước chừng năm trăm dặm, lãnh thổ quốc gia rộng lớn  nay  từng . Vì thành tựu vô song, triều đình và dân chúng dâng thư thỉnh cầu lên Thái Sơn phong thiện(*), từ xưa phong thiện chính là hành động hao tài tốn của. Tấu chương đưa tới biên quan, Hoàng đế nâng cằm  ,  cần phong thiện, chỉ tạo một thuyền rồng,  mùng năm tháng năm,  thuyền tế lễ về phía Đông, hành động    thể thể hiện công lao với trời đất   thể xóa bớt lễ nghi rườm rà, giảm bớt hao phí, quần thần cũng tán thành. Hoàng đế ở Tây Bắc bận rộn việc quân  trở về  nên Đại Hoàng tử cùng ba vị đại thần
Nội các  mặt .
(*) phong thiện: thời xưa chỉ việc vua chúa lên núi Thái Sơn cúng tế trời đất.
Việc  giao cho Hộ bộ và Công bộ cùng giải quyết.
Đương nhiệm Hộ bộ Thượng thư là thứ phụ Nội các Lý Duy Trung, Lý Duy Trung cực giỏi quản lý tài sản,  là  ruột của Tam Hoàng tử, là   uy tín lớn trong triều đình và dân chúng. Nạo vét kênh đào từ Dương Châu thẳng đến Thông Châu chính là đề nghị của . Hành động  nối liền kinh thành với vùng đất thuế Giang Nam, giải quyết khó khăn của việc vận chuyển bằng đường thủy, mang  lợi ích cho vùng ven bờ Từ Châu và Thanh Châu,   triều đình và dân chúng ca ngợi.