“Đa tạ cô nãi nãi nương tay!”
Chữ ‘tay’ của tên thủ lĩnh thổ phỉ dứt, Nguyệt Phù Ly thấy một luồng hàn quang phóng thẳng về phía n.g.ự.c . Ám khí hại !
Khoảng cách giữa hai gần, nếu là khác, tên thủ lĩnh thổ phỉ lẽ đắc thủ.
“A Ly cẩn thận!”
“Tỷ tỷ cẩn thận!”
“Nguyệt tiểu thư, cẩn thận!”
Ngay khoảnh khắc ám khí của tên thủ lĩnh thổ phỉ b.ắ.n , mấy chứng kiến đều thót tim, lớn tiếng nhắc nhở Nguyệt Phù Ly cẩn thận.
Nguyệt Phù Ly khi thấy hàn quang, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo. Vốn dĩ, nàng còn để tên thủ lĩnh thổ phỉ sống thêm mấy canh giờ, dù cũng dâng hiến gia tài, chẳng ? Dùng gia tài đó để mua mấy canh giờ sống, hợp lý.
Nào ngờ kẻ sốt sắng tìm c.h.ế.t, thì thể trách .
Về chuyện dẫn đường, còn nhiều tên thổ phỉ khác ở đó. Trừ khi chúng đồng loạt tự sát, nếu chắc chắn sẽ dẫn đường cho nàng.
Còn kẻ chủ mưu phía , đúng là cần hỏi một chút. Vừa nãy còn nghĩ vội, đợi phản cướp xong ổ thổ phỉ . Giờ xem , cứ hỏi .
Mặc dù cách giữa hai gần, nhưng Nguyệt Phù Ly tránh né thì cũng thành vấn đề. Thế nhưng lưng nàng còn Hồ Vi và những khác.
Một khi nàng tránh, ám khí đó chắc chắn sẽ rơi bọn họ.
Nguyệt Phù Ly chuyện như . Vì thế trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, nàng hề né tránh, mà trực tiếp giơ tay lên, mở lòng bàn tay.
Tên thủ lĩnh thổ phỉ đang đắc ý với kế hoạch của , nghĩ rằng Nguyệt Phù Ly trúng ám khí của , c.h.ế.t cũng thương, thì thấy nàng chỉ dùng hai ngón tay nhẹ nhàng đỡ lấy ám khí bất ngờ mà b.ắ.n .
Sao như ?
Tên thủ lĩnh thổ phỉ ngây , ám khí sáng loáng đầu ngón tay Nguyệt Phù Ly, há miệng nhưng thốt một lời.
Xong xong , thương Nguyệt Phù Ly, cái mạng nhỏ của tiêu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-94-am-khi-hai-nguoi.html.]
Nghĩ đến đây, tên thủ lĩnh thổ phỉ chạy trối c.h.ế.t.
Tuy nhiên, Nguyệt Phù Ly thể để toại nguyện?
Đã thích dùng ám khí như , thì hãy nếm thử mùi vị ám khí của chính .
Mèo Dịch Truyện
Chỉ thấy Nguyệt Phù Ly nhẹ nhàng vung tay ngọc, ám khí đầu ngón tay lập tức bay vút , thẳng đến lưng tên thủ lĩnh thổ phỉ.
Trúng đòn từ phía , tên thủ lĩnh thổ phỉ chạy bao xa ngã thẳng xuống đất.
Những tên thổ phỉ khác thấy , lập tức chạy lên, đỡ dậy, kêu, “Lão đại, lão đại, chứ?”
Tên thủ lĩnh thổ phỉ đầu , lũ thuộc hạ, trong lòng hối hận vô cùng.
Nếu bọn chúng tham lam, hôm nay sẽ c.h.ế.t ?
Trước khi c.h.ế.t, tên thủ lĩnh thổ phỉ nghĩ đến lý do bọn chúng xuất hiện ở đây, trong lòng âm thầm oán hận.
Đều tại kẻ , nếu kẻ đó cung cấp thông tin, rằng chuyến của Nguyệt Phù Ly nhiều phụ nữ còn tiền, bọn chúng chạy đến chặn đường cướp bóc.
Nếu đến chặn đường cướp bóc, c.h.ế.t?
Tên thủ lĩnh thổ phỉ càng nghĩ càng hận, vì Nguyệt Phù Ly đang về phía , dùng chút sức lực cuối cùng thốt ba chữ, “Tiền Phú Quý!”
Chữ cuối cùng dứt, liền tắt thở mà c.h.ế.t.
“Lão đại!”
“Lão đại!”
Bọn thổ phỉ lớn tiếng kêu gào, tên thủ lĩnh thổ phỉ c.h.ế.t, trong lòng vô cùng đau buồn.
Quay đầu, chúng giận dữ trừng mắt Nguyệt Phù Ly, gầm lên, “Ngươi g.i.ế.c lão đại! Chúng sẽ g.i.ế.c ngươi!”
“Hắn tự tìm cái c.h.ế.t, trách ai?” Nguyệt Phù Ly thản nhiên đáp, vẻ mặt giận dữ g.i.ế.c của từng tên, nàng tiếp, “Nếu các ngươi c.h.ế.t, cũng thể toại nguyện cho các ngươi.”
---