Sau khi bị tịch thu gia sản và lưu đày, ta dẫn cả nhà làm ruộng rồi đăng cơ - Chương 93: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:24:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Theo động tác của nàng, tên thủ lĩnh thổ phỉ lập tức kêu la t.h.ả.m thiết, chỉ , thể còn ngã vật xuống đất. Đau, thật sự quá đau đớn.

 

“Cô nãi nãi, sai , sai , g.i.ế.c !” Tên thủ lĩnh thổ phỉ đổi hẳn vẻ ngang ngược ban nãy, ngừng nhận .

 

Những tên thổ phỉ khác vốn đang chuẩn tay, thấy cảnh ai nấy đều biến sắc. Chúng rõ lão đại của bình thường thể nhẫn nhịn đến mức nào. Thế nhưng hiện giờ, chỉ vì mấy cái vỗ của Nguyệt Phù Ly mà cầu xin tha mạng. Có thể thấy, mấy cái vỗ đó khiến đau đớn đến mức nào.

 

“Biết sai ?” Nguyệt Phù Ly mặt tên thủ lĩnh thổ phỉ, xuống , , “Ta gì?”

 

“Vừa gì?” Tên thủ lĩnh thổ phỉ ngây một lát, lập tức phản ứng , bò đến quỳ mặt Nguyệt Phù Ly, , “Cô, cô nãi nãi, , sai , , cầu xin tha cho ?”

Mèo Dịch Truyện

 

“Chỉ cầu xin vài câu như tha cho ngươi, chẳng quá thiệt thòi ?”

 

“Vậy, thế nào?”

 

“Ngươi xem?”

 

Tên thủ lĩnh thổ phỉ đau đến mức sắp ngất , Nguyệt Phù Ly , cố nhịn đau mà suy nghĩ. May mắn , cũng ngốc, nhanh nghĩ mấu chốt của vấn đề, lập tức đáp, “Cô, cô nãi nãi, , tha cho , sẽ cho kẻ chủ mưu.”

 

“Còn gì nữa?”

 

“Còn, còn sẽ đưa hết tiền bạc mà chúng cướp cho , thế nào?”

 

Lời , những tên thổ phỉ khác liền chịu, lớn tiếng gọi, “Lão đại!”

 

Nguyệt Phù Ly tiếng kêu của bọn thổ phỉ khác, lên, với tên thủ lĩnh thổ phỉ, “Xem , bọn chúng tình nguyện ?”

 

Tên thủ lĩnh thổ phỉ tức giận, sắp đau c.h.ế.t mà bọn chúng còn nghĩ đến những tiền bạc . Vì , đầu trừng mắt lũ thuộc hạ, , “Sao, các ngươi tạo phản ?”

 

“Không, , lão đại hiểu lầm . Chúng chỉ thấy tiền đó là do vất vả cướp , cứ thế giao cho khác, e rằng lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-93.html.]

 

“Từng đứa từng đứa các ngươi, đều mù hết ? Không thấy thành thế ? Sao, các ngươi c.h.ế.t , để các ngươi tự lão đại đúng ?”

 

“Không , chúng dám nghĩ như , , mãi mãi là lão đại của chúng .”

 

“Hừ!” Tên thủ lĩnh thổ phỉ hừ lạnh một tiếng, nhưng vì nhịn đau, sắc mặt chút vặn vẹo, trông khá đáng sợ.

 

Tuy nhiên, điều cần cầu xin vẫn cầu xin. Thừa thắng xông lên, đó là điều tất yếu.

 

, Nguyệt Phù Ly, vẻ mặt nịnh nọt , “Cô, cô nãi nãi, bọn chúng tính, mới là lão đại. Ta giao đồ cho , chính là giao cho . Cho nên, thể tha cho , cam đoan với , tuyệt đối dám nữa.”

 

“Nói , sơn trại của các ngươi ở ?” Nguyệt Phù Ly thản nhiên hỏi.

 

Tha cho ? Nằm mơ!

 

Những tên thổ phỉ mấy ai là , hơn nữa xem tay bọn chúng đều dính m.á.u . Những kẻ như , nếu diệt trừ, sẽ còn gặp nạn.

 

“Ở núi Hắc Phong.”

 

“Ngươi dẫn đường phía .”

 

“Được, , , sẽ dẫn các ngay.” Tên thủ lĩnh thổ phỉ lập tức gật đầu, dậy chuẩn dẫn đường. hai bước, dừng , , “Cô nãi nãi, vẫn còn đau lắm, thể ?”

 

Nguyệt Phù Ly liếc đối phương, gật đầu.

 

Sau đó, nàng đến phía tên thủ lĩnh thổ phỉ, vỗ mấy cái.

 

Đợi Nguyệt Phù Ly vỗ xong, tên thủ lĩnh thổ phỉ quả nhiên cảm thấy còn đau nữa. Hắn giả bộ vui mừng, cúi cảm tạ Nguyệt Phù Ly.

 

---

Loading...