Nếu thật sự đến lúc đó, bọn họ chắc chắn cũng thể mặc kệ. Thà như , chi bằng ngay từ đầu kéo bọn họ một tay. Không là để bọn họ sống cuộc sống y như , ít nhất cũng thể quá tệ chứ.
“Con đúng đấy.” Lão phu nhân hài lòng Nguyệt Phù Ly, cảm thấy từ khi trong nhà xảy chuyện, đại tôn nữ trưởng thành nhiều.
Nguyệt Phù Ly , khẽ một tiếng, thêm gì.
Nguyệt Phù Chương và Nguyệt Phù Khuê đại tỷ nhà , ánh mắt lộ vẻ trầm tư. Đều đang nghĩ, nếu đổi là bọn họ, liệu ? Có là yêu thì sống, hận thì c.h.ế.t .
Nhị phòng đối xử với bọn họ như , đừng là giúp đỡ, g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ là may .
Chẳng mấy chốc đến giữa trưa, đoàn dừng . Nguyệt Phù Ly tìm giấy bút, một bản khế ước. Chờ đến khi Hồ Vi xem qua xác nhận vấn đề gì, nàng thêm hai bản nữa.
Khế ước thành ba bản, Nguyệt Phù Ly và Hồ Vi mỗi giữ một bản, bản còn sẽ lưu công đường.
Nguyệt Linh Tuyết và Nguyệt Linh Gia thấy Nguyệt Phù Ly và Hồ Vi ký xong khế ước, cũng liền chạy đến, giao khóa trường mệnh cho nàng.
Viết xong giấy cầm cố, lập xong khế ước, Nguyệt Phù Ly lúc mới thu đồ vật .
Ngô thị thấy con trai và con gái xích gần Nguyệt Phù Ly, chút tức giận, gọi bọn chúng về thì Nguyệt Chấn Hà ngăn .
Y Ngô thị, lạnh giọng : “Nàng kiếm tiền thì đừng cản đường con cái kiếm tiền.”
“Kiếm tiền ư, thấy lỗ tiền thì đúng hơn. Ta cứ chờ xem, nàng một nha đầu vắt mũi sạch thể kiếm bao nhiêu tiền?”
“Nói với nàng cũng rõ ràng. Nàng cứ chờ xem, A Ly nhất định sẽ kiếm tiền.”
“Đợi thì đợi, ai sợ ai chứ.”
Khương thị thấy Nguyệt Phù Ly và Hồ Vi lập khế ước, chút rục rịch. nghĩ đến những lời đây, nhịn xuống.
đổi ý nghĩ, nàng cảm thấy thể diện gì đó quan trọng bằng tiền bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-86-tay-khong-bat-soi.html.]
Mèo Dịch Truyện
Cuối cùng, nàng c.ắ.n răng, lén lút móc một tờ ngân phiếu mười lượng từ trong , đến mặt Nguyệt Phù Ly, ngượng nghịu : “A, A Ly, đầu tư mười lượng bạc, ?”
Nguyệt Phù Ly liếc Khương thị một cái, gật đầu. Nàng Khương thị tiền, cũng chắc chắn chỉ mười lượng . Tuy nhiên, đầu tư nhiều ít đều là tự nguyện, nàng ép buộc.
Thấy Nguyệt Phù Ly thêm gì, Khương thị khẽ thở phào nhẹ nhõm, giao tiền cho Nguyệt Phù Ly xong, cầm lấy khế ước nàng mà rời .
Hồ thị thấy Khương thị cũng đầu tư , liền dùng khuỷu tay khẽ huých huých phu quân nhà , : “Đại tẩu cũng đầu tư , chúng nên đầu tư một chút ?”
“Đừng vội, cứ xem xét . Nếu thật sự thể kiếm tiền, chúng đầu tư cũng vẫn kịp.”
“Đến lúc đó A Ly khi nào sẽ nhận nữa ?”
“Chắc là nhỉ?”
“Hay là, chúng vẫn nên đầu tư một chút ?”
Vợ chồng hai bàn bạc nửa ngày, cuối cùng cũng quyết định đầu tư mười lượng. Số tiền là do Nguyệt Chấn Hà lấy , trực tiếp từ trong giày, khi Nguyệt Phù Ly nhận lấy, còn ngửi thấy một mùi hôi chân.
Thấy lão tam cũng đầu tư, Nguyệt Chấn Hà nhịn nữa khuyên Ngô thị: “Phu nhân, chúng cũng đầu tư một chút . Nàng xem đại tẩu và lão tam đều đầu tư , chỉ chúng đầu tư thì cho lắm.”
“Chúng đầu tư, Linh Tuyết và Linh Gia chẳng đầu tư ?” Ngô thị lý lẽ hùng hồn, khiến Nguyệt Chấn Hà tức đến nghẹn lời.
Y Ngô thị sắt đá nhả một cắc nào, liền bỏ ý định.
Suy nghĩ một lát, y quyết định tìm Nguyệt Phù Ly vay tiền để đầu tư.
Nghe Nguyệt Chấn Hà trình bày ý định, Nguyệt Phù Ly chút kinh ngạc. Nàng ngờ, Nguyệt Chấn Hà đầu óc linh hoạt đến .
Y đây là tay bắt sói a.
---