“Không chỉ ở đây, mà đứa con trai ngoan của ngươi cũng ở đây.” Nguyệt Phù Ly , di chuyển sang một bên, để lộ Lâu Thần Phong đang nàng che khuất.
Lâu Ngọc Thu đột nhiên thấy con trai, chút kích động, tiến lên nhưng dám. Lúc , Lâu Thần Phong cũng phát hiện sự hiện diện của Lâu Ngọc Thu, nàng mà kinh ngạc đến nên lời.
“Ngươi, ngươi, ngươi…”
“Ngươi ?” Sắc mặt Lâu Ngọc Xuân khó coi, nàng mơ cũng ngờ Lâu Thần Phong cùng Nguyệt Phù Ly.
Nguyệt Phù Ly thản nhiên liếc Lâu Ngọc Xuân, đầu Hoàng đế, lạnh lùng : “Hoàng thượng, nghĩ thông chứ? Vốn dĩ, còn thể Hoàng đế thêm vài năm nữa, nhưng vì tư lợi của mà gây chuyện như . Bây giờ thì , ngôi vị Hoàng đế của cũng đến hồi kết thúc . Bây giờ, là tự thoái vị, là nghịch tặc g.i.ế.c c.h.ế.t đây?”
“Ngươi ý gì?” Hoàng đế biến sắc, Nguyệt Phù Ly hỏi: “Ngươi g.i.ế.c trẫm?”
“Người g.i.ế.c ngươi là kẻ khác.”
Nghe lời Nguyệt Phù Ly , Hoàng đế nhanh chóng phản ứng . Quả nhiên là kẻ khác. Lâu Ngọc Xuân đang ở đây, đổ tội lên đầu nàng thì thật với âm mưu của nàng .
“Chọn !” Nguyệt Phù Ly nhiều kiên nhẫn, Hoàng đế tự tìm đường c.h.ế.t, trách ai.
Vốn dĩ, nàng định theo thỏa thuận, đợi ba năm . Hoàng đế tự sốt ruột tìm cái c.h.ế.t, nàng cũng chỉ thể thành .
Lâu Thần Phong thánh chỉ trống trong tay Nguyệt Phù Ly, khỏi trợn tròn mắt. Y vẫn luôn nghĩ trong tay Nguyệt Phù Ly là di chiếu của tiên hoàng, ngờ là một tờ thánh chỉ trống.
“A Ly, cảm ơn nàng. Có điều, cầu tình thì thôi, nhưng vài chuyện nàng giúp rõ, nên mượn nàng một chút.”
Lời dứt, lập tức tiến , dẫn Hoàng đế . Trước khi , Hoàng đế còn sang Nguyệt Phù Ly hô lớn: “Nguyệt Phù Ly, nàng giữ lời, tha cho trẫm một mạng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-547.html.]
Hiện tại, nàng còn những việc quan trọng hơn cần xử lý.
Sớm thế , nàng hà tất cố chấp lấy thứ về tay. Nàng trực tiếp từ tay Hoàng đế lấy một tờ thánh chỉ trống, đó tự điền nội dung chiếu thư , chẳng là .
Đợi đến khi Hoàng đế dẫn , Nguyệt Phù Ly Lâu Thần Phong một cái, hỏi Lâu Ngọc Xuân: “Ngươi cầu tình cho nàng ? Nếu ngươi cầu tình, thể nể mặt ngươi mà tha cho nàng một mạng.”
Sự việc đến nước , Hoàng đế cũng chỉ thể nội dung lên thánh chỉ, và đóng Ngọc tỷ.
Nói xong, đợi Lâu Thần Phong trả lời, Hoàng đế trực tiếp : “Nếu thật sự bản lĩnh đó, còn cần đợi đến bây giờ .”
Cầm thánh chỉ, Nguyệt Phù Ly hài lòng rộ lên, hô một tiếng: “Người , đưa Hoàng đế xuống , ‘chăm sóc’ cẩn thận.”
Chỉ tiếc , ngàn vàng khó mua chữ ‘nếu sớm’ .
Nguyệt Phù Ly nhắc nhở một câu, trực tiếp rời , hứng thú với những chuyện tiếp theo. “Được, ngươi tự cẩn thận một chút, đừng để nàng tính kế ngươi nữa.”
Hoàng đế đầu nàng, lạnh giọng : “Lâu Thần Phong, ngươi gì? Chẳng lẽ, ngươi thể g.i.ế.c Nguyệt Phù Ly?”
47. “Ta…” Hoàng đế đang định thoái vị, thì Lâu Ngọc Xuân đột nhiên the thé kêu lên: “Hoàng thượng, đừng!”
Trong lòng Hoàng đế thật sự nghĩ rằng, núi xanh còn đó, lo gì củi đốt. Hiện tại thoái vị, nghĩa là thể đoạt ngôi vị Hoàng đế.
Nguyệt Phù Ly mặc kệ Hoàng đế nghĩ gì trong lòng, trực tiếp lấy một tờ thánh chỉ trống, : “Viết , chiếu thư thiện vị.”
48. Sau đó, nàng Nguyệt Phù Ly, : “Thôi , thành công vua, thất bại giặc, trẫm chủ động thoái vị.”
Mèo Dịch Truyện
---