Nguyệt Phù Ly , những khác của Ám Lâu lập tức vây quanh Ông Bá Viễn, hỏi: "Lâu chủ, giao Ám Lâu cho nàng ?" "Không giao thì đây? Thực lực của nàng các ngươi cũng thấy , cho dù tất cả chúng hợp lực cũng đối thủ của nàng ."
"Rốt cuộc Nguyệt Phù Ly là lai lịch gì? Chẳng là một thiên kim tiểu thư ?" Có khó hiểu hỏi. "Ai mà chứ?"
"Đều tại vị khách thuê , nếu nàng mua mạng Nguyệt Phù Ly, Ám Lâu thể đổi chủ." "Nàng hại Ám Lâu chúng nông nỗi , các ngươi cứ thế mà nuốt trôi cục tức ?"
"Nếu thì ? Tân Lâu chủ , thể tiếp tục việc mua bán mạng . Chẳng lẽ, các ngươi trái lệnh của nàng ? Trừ phi các ngươi sống nữa."
"Ai g.i.ế.c nàng ? Nàng chẳng còn nợ chúng bạc ? Cứ đòi nàng là . Một cô nương như nàng , thể nhiều bạc như chứ. Một khi hết bạc, nàng nhất định sẽ vay nặng lãi. Đến lúc đó, nàng kẻ cho vay nặng lãi bức c.h.ế.t, thì đó còn là chuyện của chúng nữa."
"Đây đúng là một cách . Đi, tìm nàng thôi?" "Đêm hôm khuya khoắt tìm , các ngươi chê mạng dài lắm ? Đến lúc đó bắt nhầm là tặc trộm hoa, các ngươi sẽ thấy dễ chịu đấy." "Vậy thì ngày mai, sáng sớm mai sẽ tìm nàng ."
Ông Bá Viễn thấy cuộc đối thoại của thuộc hạ, nhưng hề ý định ngăn cản. Nguyệt Phù Ly quả thực là do Đỗ Nhược Lan dẫn đến, nên việc báo thù nhỏ nhoi nàng một chút cũng chẳng gì quá đáng.
Nghĩ đến Đỗ Nhược Lan, Ông Bá Viễn nghĩ đến Vô Tâm. Kim Ngọc Lâu chính là Ám Lâu, điều giang hồ ít ai , nay Nguyệt Phù Ly thể tìm đến, tự nhiên là công lao của Vô Tâm.
Mèo Dịch Truyện
Thế là, Ông Bá Viễn liếc Vô Tâm một cái, : "Vô Tâm, ngươi theo đây." "Lâu... Lâu chủ!" Vô Tâm Lâu chủ một cái, lắp bắp gọi một tiếng, im lặng theo y, bước trong phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-54-bao-thu-nho-nho.html.]
"Vô Tâm, ngươi tội ?" Ông Bá Viễn mở lời, Vô Tâm lập tức quỳ xuống, : "Lâu chủ, Vô Tâm tội."
"Nói , tại dẫn cái sát tinh đến lầu ?" Ông Bá Viễn Vô Tâm. Đây là đứa trẻ y một tay nuôi lớn, thật sự thể nghĩ vì y phản bội Ám Lâu. Nếu là khác, y còn dám chắc chắn. Vô Tâm, y dám lấy mạng đảm bảo, rằng sẽ . Thế nhưng, kẻ chuyện chính là .
"Lâu chủ, sự việc là như thế ." Vô Tâm chút giấu giếm, kể tường tận chuyện cho Ông Bá Viễn . Sau khi Vô Tâm , Ông Bá Viễn khỏi trầm tư. Trên đời loại độc d.ư.ợ.c như ? Lại thể khiến tự chủ mà sự thật?
Sáng sớm hôm , Đỗ Nhược Lan mới thức dậy, tiểu tư mang một phong thư đến tận tay nàng. Nhìn ký hiệu thuộc về Ám Lâu thư, Đỗ Nhược Lan đỗi vui mừng.
Ăn sáng xong, nàng liền dẫn nha bên đến chỗ hẹn. Vừa gặp mặt, Đỗ Nhược Lan kìm mà hỏi: "Thế nào ? Nguyệt Phù Ly c.h.ế.t ư?" Người đến chính là Vô Hoa.
Hắn lạnh lùng quét mắt Đỗ Nhược Lan một cái, : "Đỗ tiểu thư, nàng thật sự hại Ám Lâu chúng t.h.ả.m hại ." "Ngươi, ngươi ý gì?"
Vô Hoa giải thích, mà trực tiếp đặt trường kiếm lên cổ Đỗ Nhược Lan, : "Đỗ tiểu thư, nàng hại Ám Lâu chúng , thì trả giá cho việc đó." "Ngươi, ngươi gì?" Đỗ Nhược Lan sợ hãi cực độ, run rẩy.
Bỗng nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu nàng, thế là nàng Vô Hoa, run giọng hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai? Là Nguyệt Phù Ly phái tới ư?"
---