“Nguyệt Phù Ly, những thứ ngươi lấy ở Đại Chiêu tự ngày hôm qua. Đổi , cho phép ngươi gả cho Phong nhi vợ.” Nói lời , Lâu Ngọc Xuân vẫn vẻ cao cao tại thượng, cứ như Nguyệt Phù Ly trèo cao để với tới con trai nàng .
Nguyệt Phù Ly cũng ngờ Lâu Ngọc Xuân thẳng thừng đến thế, mở miệng đòi đồ của nàng. Hơn nữa, còn lấy điều kiện để trao đổi, quả là nực hết sức.
Nàng cảm thấy Lâu Ngọc Xuân chắc là đầu óc vấn đề chăng? Bằng , rõ chuyện tỏ vẻ ban ơn như ?
“Ân huệ lớn lao .” Nguyệt Phù Ly vẻ mặt châm biếm, : “Phu nhân, thấy đầu óc của vấn đề, thời gian thì nên tìm đại phu khám thì hơn.”
“Ngươi vô lễ, dám chuyện với bổn phu nhân như thế.” Lâu Ngọc Xuân tức giận đập mạnh xuống bàn. Không ngờ vì đập quá mạnh mà tay đau điếng.
Lần , trong lòng nàng càng thêm hận Nguyệt Phù Ly. Nàng thầm nghĩ, nếu trong tay nàng di chiếu của tiên hoàng, thể hạ đến tìm Nguyệt Phù Ly chứ.
Mèo Dịch Truyện
Nha đầu thối, cho thể diện mà giữ, thì đừng trách nàng khách khí với ngươi.
“Ta cứ như đấy, nào? Ngươi tưởng Lâu gia của ngươi là vàng bạc mà ai cũng thích? , con trai Lâu Thần Phong của ngươi quả thực tài mạo song , nhân phẩm võ công đều tệ. Đáng tiếc y một như ngươi, ai gả cho y thì đó xui xẻo. Ta ngốc, cuộc sống sống, lẽ nào chạy đến khúm núm hạ mặt ngươi ?”
“Ngươi, ngươi, ngươi?” Lâu Ngọc Xuân tức đến mức nên lời, giơ ngón tay chỉ Nguyệt Phù Ly, trông như sắp ngã quỵ đến nơi.
“Nguyệt Phù Ly, ngươi, ngươi thật là đồ tệ! Nếu , chẳng còn gì để với ngươi nữa, cứ chờ mà xem!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-519.html.]
“Được thôi, cứ chờ mà xem. Chỉ cần ngươi sợ mất cả chì lẫn chài, thì chẳng gì bận tâm. Phải , còn về những thứ cha ngươi để , xin , sẽ đưa cho ngươi. Vì , nếu ngươi tìm cái gì gọi là di chiếu , thì vẫn nên tìm khác .”
Đối với ánh mắt của Lâu Ngọc Xuân, Nguyệt Phù Ly trực tiếp ngơ. Dù thì nàng cảm thấy, Lâu Ngọc Xuân kiếp xem như hủy hoại . Ai bảo một như thế chứ?
Lâu Thần Phong thấy mẫu giận đùng đùng , rằng bà và Nguyệt Phù Ly chắc chắn tan vỡ quan hệ, bằng sẽ tan rã trong vui như .
Nguyệt Phù Ly thấy dáng vẻ của bà , mặt vẫn nở nụ , : “Phu nhân, đừng ngã đấy nhé, bằng còn châm cho một kim đấy, kẻ đau là đấy.”
Bởi vì món đồ , chỉ nàng , mà cả Hoàng thượng đương kim cũng . Vì , nàng chỉ cần truyền tin Nguyệt Phù Ly đang nắm giữ di chiếu ngoài, cần nàng tay, tự khắc sẽ thu thập Nguyệt Phù Ly.
Hắn ý hỏi, nhưng thấy sắc mặt lạnh lùng của mẫu , vẫn chẳng gì. Ngay mặt mẫu , cũng tiện hỏi Nguyệt Phù Ly, chỉ thể áy náy nàng một cái, theo mẫu rời .
Lâu Ngọc Xuân lạnh lùng Nguyệt Phù Ly, hề để lời của nàng lọt tai. Nàng tin chắc rằng thứ đó trong tay Nguyệt Phù Ly. Ngay cả khi ở trong tay nàng, nàng cũng tạo ảo giác rằng nó đang ở trong tay nàng.
Còn về việc liệu thứ đó rơi tay Hoàng đế , nàng cũng lo lắng. Trong cung, nàng của . Đến lúc đó, cùng lắm là sai lẻn trộm di chiếu là .
Lâu Ngọc Xuân tính toán đấy, cảm thấy việc đều trong tầm kiểm soát của . nàng rằng, nhiều lúc, tất cả đều sẽ theo kịch bản mà nàng vạch . Đặc biệt là Nguyệt Phù Ly, nàng vốn là chẳng bao giờ hành xử theo lẽ thường tình.
---