Hai ở trong căn phòng khá lâu, khi xem xong tất cả các ngọc giản, họ thành công tìm thấy chìa khóa mở các kho hàng trong một ám các. Cầm chìa khóa, Lâu Thần Phong vui vẻ về phía kho hàng đầu tiên. Nguyệt Phù Ly dáng vẻ của chút buồn , hỏi: “Chàng tài bảo đến ?”
“ !” Lâu Thần Phong gật đầu. nhanh nghĩ điều gì đó, dừng bước, Nguyệt Phù Ly : “A Ly, theo lý mà thì những thứ đều nên thuộc về nàng mới đúng. Chỉ là, bây giờ đặc biệt cần tiền, nàng thể cho mượn ? Chờ khi việc của thành công, nhất định sẽ trả tiền cho nàng, nàng thấy thế nào?”
“Chàng gì chứ, những thứ vốn dĩ một nửa của . Nếu , cũng sẽ nhà còn cất giấu bí mật như , càng ngoài hoàng đế , lẽ còn ba kẻ thù. Nửa tài bảo , cứ coi như là thù lao trả cho , đừng gánh nặng tâm lý. mà, nghĩ nên khai nguyên tiết lưu thì hơn, nếu chỉ dựa những tài bảo chắc chắn là đủ. Những thứ thì nhiều, nhưng cũng sẽ ngày dùng hết.”
“Ta cũng chứ, nhưng những trướng , ai khả năng kinh doanh cả. Tuy lôi kéo một về dùng cho , nhưng tốc độ kiếm tiền của họ vẫn chậm. Nếu , cũng cần lo lắng như .”
Nghe , Nguyệt Phù Ly vô cùng cạn lời, : “Chàng ngay cả cái túi tiền cũng , mà thành đại sự, ai cho dũng khí chứ? Ngay cả khi trong tay, nhưng tiền thì lấy gì để nuôi sống những đó?”
“Ta chẳng đang tìm cách đó ?” Lâu Thần Phong cũng điểm yếu của , chẳng đang nghĩ cách đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-428-ngap-nha-gach-vang.html.]
Nói thật, Nguyệt Phù Ly là một cao thủ kinh doanh, nếu thể dùng cho thì quá. Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâu Thần Phong Nguyệt Phù Ly chút nồng nhiệt, : “A Ly, nàng ăn, thể đến giúp một tay ? Ta thể hứa rằng khi việc thành công, nàng yêu cầu gì cũng ?”
“Thật giả ?” Nguyệt Phù Ly vẻ mặt trêu tức Lâu Thần Phong, : “Nếu vị trí của thì , cũng cho ư?”
Thật , so với Lâu Thần Phong, Nguyệt Phù Ly ngoại trừ tiền, thể dùng trong tay thì ít vô cùng. Nếu hai thể hợp tác, nàng tiền, nhân mạch, đại sự thành công chỉ là chuyện sớm muộn. Lâu Thần Phong cũng cả căn phòng đầy gạch vàng chấn động. May mà Nguyệt Phù Ly đến, nếu chỉ dựa một liệu thể mở cửa kho báu còn chắc, chứ đừng là căn phòng kho hàng .
“Được, chờ chuyện qua , chúng sẽ bàn bạc kỹ hơn.” Lâu Thần Phong chút vui mừng, vì sắp thêm một đại tướng. Trước đây từng qua quốc khố, gạch vàng ở đó còn bằng một phần ba trong căn phòng . Có thể thấy, hoàng đế tiền triều tuy lòng dân, nhưng tiền bạc ít. Nguyệt Phù Ly Lâu Thần Phong, thấy giống đang dối, khỏi động lòng, : “Ghi nhớ lời hôm nay. Chuyện chúng tạm thời nhắc đến, hãy xem cái gọi là bảo tàng .”
Mèo Dịch Truyện
Mở cửa kho hàng, một trận kim quang lóe lên. Nguyệt Phù Ly cả căn phòng đầy gạch vàng, chút ngẩn ngơ. , Nguyệt Phù Ly cũng trúng nhân mạch trong tay . Đây mới chỉ là một kho hàng, phía còn bốn kho hàng đang chờ chúng mở , tổng tài sản cộng , quả thực dám tưởng tượng.
“Cho chứ, tại cho? Bây giờ cũng chỉ là dồn thế bí, nhà ép buộc mà thôi. Nếu thì vị trí cũng chẳng , mệt lắm.”
---