Sau khi bị tịch thu gia sản và lưu đày, ta dẫn cả nhà làm ruộng rồi đăng cơ - Chương 422: Có chủ nhân khác ---

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:21:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ta cũng rút lui, nhưng các ngươi nghĩ giờ thể rút ?” Người dẫn đầu khẽ liếc thuộc hạ của , : “Trừ phi yên vụ đạn thể giúp chúng tranh thủ thời gian, bằng thì đừng hòng.”

Mèo Dịch Truyện

 

“Thứ đó ai ?” Vài ngươi , ngươi.

 

“Ta !” Đột nhiên Chu Nho mở miệng, : “Ta còn một cái.”

 

“Vậy còn chờ gì nữa, ném yên vụ đạn, thôi!”

 

Cùng với một câu của dẫn đầu, Chu Nho ném một yên vụ đạn về phía Nguyệt Nhất và những khác, đó nhanh chóng rời khỏi địa lao.

 

Chờ đến khi Nguyệt Nhất và những khác thích nghi với ánh sáng, phát hiện những đó bỏ chạy. Thế là, hai lời, trực tiếp đuổi theo.

 

Nguyệt Phù Ly cũng ngăn cản, lúc nàng cũng nhận quên một chuyện, đó là để vài bên ngoài.

 

Cũng là nàng quá tự tin, cho rằng g.i.ế.c Bách Hoa Cốc thì vạn sự đại cát. Lại quên Bách Hoa Cốc còn ở bên ngoài, bọn họ bất cứ lúc nào cũng thể .

 

Xem , lát nữa để Nguyệt Nhất và những khác ở bên ngoài mới , như một khi tình huống bất ngờ, cũng thể kịp thời truyền tin cho bọn họ.

 

Hơn nữa, ít, ngược thể an hơn một chút, ít nhất khi gặp nguy hiểm, nàng cần phân tâm cứu .

 

“Sao , , dám ?” Nguyệt Phù Ly thấy những đều cúi gằm đầu, ai mở miệng, liền về phía bọn họ.

 

Hắn c.h.ế.t, ngoài việc quý trọng mạng sống , còn lát nữa báo tin cho chủ tử của , cho Bách Hoa Cốc đến một lợi hại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-422-co-chu-nhan-khac.html.]

 

Thực , mới ngoài, nếu bọn tham lam tiền tài trong cốc, vẫn khả năng chạy thoát. Đáng tiếc bọn quá tham lam, đây chặn ?

 

27. Sau đó Nguyệt Phù Ly , đợi Nguyệt Nhất mở miệng, đầu : “Để cho các ngươi một con đường sống, cũng thể. Tuy nhiên, ngươi cho , các ngươi là thế nào, vì Bách Hoa Cốc lợi dụng.”

 

“Hảo hán, hảo hán, chuyện của bọn , bọn sẽ bao giờ dám nữa, các ngươi thể tha cho bọn một con đường sống ?” Người dẫn đầu phát hiện bọn chạy thoát , liền lập tức cầu xin Nguyệt Nhất và những khác.

 

Bước chân của nàng nhanh, nhưng cùng với mỗi bước nàng đến gần, như ngàn cân cự thạch đè nặng lên trái tim bọn , khiến bọn tự chủ mà cong lưng xuống.

 

Bọn họ thấy Nguyệt Nhất và những khác , hai lời liền chạy cốc. Nguyệt Nhất và những khác thể cho bọn họ cơ hội, từng tay nhanh như chớp, chỉ chặn bọn họ , mà còn thành công chặn tài vật mà bọn họ cướp bóc.

 

Lúc , hối hận một nữa, hối hận vì kịp thời bỏ trốn, để rơi tay Nguyệt Phù Ly.

 

Nguyệt Nhất và những khác đuổi ngoài, liền phát hiện những đang lục soát đồ đạc khắp nơi và chuẩn bỏ chạy.

 

Vì Hoa Tranh thấy bọn dễ dùng, nên vẫn luôn dùng bọn . Nếu Nguyệt Phù Ly hỏi, bọn gần như quên rằng bọn thực của Bách Hoa Cốc.

 

“Nếu bọn , ngươi thật sự thể tha cho bọn ?” Người dẫn đầu vẻ mặt ngờ vực hỏi.

 

Rất nhanh, Nguyệt Phù Ly dừng mặt dẫn đầu, ánh mắt sắc bén lướt qua, thản nhiên hỏi: “Các ngươi cũng thể , nhưng lát nữa đừng trách tiễn các ngươi gặp Diêm Vương.”

 

Những Nguyệt Phù Ly một cái nhanh chóng cúi đầu xuống. Bọn từ nhiều năm luôn canh giữ ở trong trấn, ban đầu việc cho Bách Hoa Cốc, mà là chủ tử khác. Chỉ là vì tiền tài, mới hợp tác với Bách Hoa Cốc.

 

---

Loading...