Tuy nhiên, việc cũng nhờ mẫu lang, nếu nó dẫn đường, nàng chắc tìm nhanh như . Vì thế, nàng cầm đá muối, mỉm với mẫu lang: “Đa tạ ngươi nhé, Lang nương, hôm nay ngươi giúp một việc lớn.”
Mẫu lang Nguyệt Phù Ly với vẻ kiêu ngạo, như thể đang : "Đương nhiên ."
Cảm nhận cảm xúc của mẫu lang, nụ gương mặt Nguyệt Phù Ly càng sâu thêm, nàng : “Để cảm ơn ngươi, hôm nay mời ngươi ăn một bữa đại tiệc, ?”
Nói xong, ảnh Nguyệt Phù Ly chợt lóe lên biến mất. Khi nàng , tay xách một con sơn dương lớn.
Mẫu lang sơn dương mấy hứng thú, nó ăn thì tự bắt . khi Nguyệt Phù Ly dựng lửa, chuẩn nướng sơn dương, mẫu lang lập tức nhớ đến món gà nướng mà Thanh Lâm cho nó ăn đó, đôi mắt sói tỏa ánh sáng rực rỡ.
Sau khi dùng một con dê để bồi thường cho mẫu lang, Nguyệt Phù Ly ghi nhớ vị trí mỏ muối, đó dẫn Thanh Lâm xuống núi.
Lúc , nàng nghĩ mất vài ngày mới tìm mỏ muối, nhưng ngờ mẫu lang nhiệt tình như , khiến nàng dùng hết một ngày tìm thấy địa điểm. Chỉ là, mỏ muối sâu trong núi, nếu khai thác sẽ tốn ít thời gian. Trước tiên, nàng đường , nếu ngoài sẽ khó khăn.
“Việc quá tuyệt! Đến lúc đó các ngươi ngoài bán đường, còn thể bán muối nữa.” Uông Vĩnh Hà càng nghĩ càng cao hứng, như thể thấy vô bạc trắng bay túi họ.
Vì thế, nàng suy nghĩ kỹ càng, xem con đường nên mở ở , tiện lợi cho việc khai thác, ảnh hưởng đến dân làng lân cận, thể đảm bảo an .
Nguyệt Phù Ly đang chuyện với Lâm quản gia thì tiểu nhị , với hai : “Đại tiểu thư, Lâm chưởng quỹ, quan phủ đến, mời Lâm chưởng quỹ đến phủ nha một chuyến.”
“Đại tiểu thư, ý của nàng là tìm thấy mỏ muối ?” Lâm quản gia chút kích động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-375-tim-thay-mo-muoi.html.]
Việc khai thác mỏ là tùy tiện khai là khai , tiên hiểu rõ ngành , thứ hai là chuẩn công cụ.
Thấy Lâm quản gia sốt ruột, Nguyệt Phù Ly bật lắc đầu, : “Lâm thúc, thúc vội vàng hơn cả . Đừng vội, là của chúng thì chạy . Mỏ muối phát hiện, thì thể nào chạy túi khác . Trước đó, tìm vài đường . Bằng , dù lấy muối , đường thì cũng vô ích.”
“Lâm thúc, thúc đang nghĩ gì ?” Nguyệt Phù Ly chút dở dở , đó với Lâm quản gia: “Đây là thứ tìm thấy trong núi. Thúc yên tâm, hề liên quan đến mỏ muối của quan phủ.”
Uông Vĩnh Hà thấy quặng muối Nguyệt Phù Ly lấy , lập tức kinh ngạc, hỏi: “Đại tiểu thư, thứ nàng lấy ở , sẽ là một vòng quanh mỏ đá gần đó chứ?”
“Lời của nàng lý, là quá nóng vội . Nếu , cứ từ từ . Dù bây giờ chúng đường cát trắng chống đỡ, muối chậm một chút cũng .”
Nguyệt Phù Ly thấy Lâm quản gia cao hứng, nàng cũng theo, : “Không sai, chỉ cần khai thác mỏ muối đó , về chúng sẽ nguồn muối ngừng để bán.”
“Không sai.”
Lúc về nhà, Nguyệt Phù Ly tiện tay săn vài con thú, trong đó một con sơn dương.
Mang theo những con thú săn về nhà, Nguyệt Phù Ly ở thêm một khắc nào mà trực tiếp thành tìm Lâm quản gia.
Mèo Dịch Truyện
“Còn chờ gì nữa, mau chóng tìm khai thác thôi.”
---