Sau khi bị tịch thu gia sản và lưu đày, ta dẫn cả nhà làm ruộng rồi đăng cơ - Chương 341: Một Mình Vào Núi Sâu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:00:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Có thể, nhưng cần hậu viện lấy ít d.ư.ợ.c liệu, đó sẽ một ít d.ư.ợ.c cho bà . Ta của Sầm phủ chiều nay sẽ đến lấy thuốc.”

 

“Vâng.” Đỗ Nhược Mai gật đầu, đưa một danh sách cho Nguyệt Phù Ly, dặn dò: “Đông gia, đây là danh sách tồn kho d.ư.ợ.c liệu, dùng bao nhiêu thì cứ trực tiếp ghi chú phía .”

 

“Ta .” Nguyệt Phù Ly gật đầu, cầm danh sách d.ư.ợ.c liệu rời .

 

Đến hậu viện, nàng lấy đủ d.ư.ợ.c liệu, trở về căn phòng mà Đỗ Nhược Mai chuẩn cho nàng. Căn phòng nàng đặc biệt bố trí một dụng cụ bào chế thuốc, nhằm mục đích đ.á.n.h lạc hướng. Mặc dù Đỗ Nhược Mai trở thành của , nhưng nàng cũng để lộ gian tùy của .

 

, cửa và cửa sổ của căn phòng đều chế tác đặc biệt, bên ngoài thể thấy tình hình bên trong. Nguyệt Phù Ly phòng, đóng cửa liền tiến gian.

 

Nguyệt Phù Ly mất hơn một canh giờ để bào chế xong d.ư.ợ.c cho Sầm lão phu nhân, đó cũng nhàn rỗi mà bận rộn d.ư.ợ.c mà vị khách hàng lớn đó cần. May mắn , d.ư.ợ.c liệu Đỗ Nhược Mai chuẩn đủ nhiều, nên nàng thuận lợi. Từng lọ d.ư.ợ.c đầy ắp đóng gói, mặt Nguyệt Phù Ly lộ một nụ .

Mèo Dịch Truyện

 

Theo tốc độ , mười ngày là thể giao hàng. Đương nhiên, nửa tháng thì cứ đúng nửa tháng.

 

“Vẫn xong , đợi thêm chút.”

 

Nàng giao hàng sớm, để khách hàng nghĩ rằng việc bào chế những d.ư.ợ.c dễ dàng. Nguyệt Phù Ly sợ những thứ đó, nên khi xuống núi thẳng sâu trong núi.

 

Rất nhanh, nàng tìm thấy một ổ nhân sâm.

 

“Cái , ngươi lấy cho y một ít .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-341-mot-minh-vao-nui-sau.html.]

 

“Đông gia, nhà họ Sầm đến , d.ư.ợ.c xong ?”

 

Sản vật ngoài núi vô cùng phong phú, chỉ đủ loại con mồi, mà còn đủ loại d.ư.ợ.c liệu. Nếu thể tiến sâu trong núi, còn thể tìm thấy những d.ư.ợ.c liệu quý hiếm niên đại lâu năm. Nguyệt Phù Ly ở trong gian, cứ thế mà ở đến sáng ngày thứ hai. Trời sáng, nàng liền khỏi gian, rời khỏi d.ư.ợ.c đường.

 

“Ta tự .” Nguyệt Phù Ly , tự nhà bếp. Thấy trong nhà bếp ngoài bánh bao, mà còn bánh nướng nhân. Thế là, nàng trực tiếp từ bỏ bánh bao, tự lấy hai cái bánh nướng nhân to bằng lòng bàn tay và múc một bát cháo loãng.

 

“Còn nữa chứ.”

 

, nếu thể, nàng sẽ luôn nghỉ ngơi trong gian. Ở trong gian, Nguyệt Phù Ly quên cả thời gian, cho đến khi tiếng gõ cửa truyền đến, Nguyệt Phù Ly mới mang theo d.ư.ợ.c xong khỏi gian.

 

Nguyệt Phù Ly nữa đóng cửa phòng, tiến gian nghỉ ngơi. Tuy bên ngoài cũng giường, nhưng nàng vẫn cảm thấy nghỉ ngơi trong gian thoải mái hơn.

 

“Được!” Nhạc Lực Nhạn gật đầu, xoay cầm d.ư.ợ.c rời .

 

Chẳng qua ở đây đều mấy quen d.ư.ợ.c liệu, nên dù thấy cũng hái. Còn một lý do nữa là trong thôn dám sâu trong núi, sợ những con thú hoang bên trong. Nguyệt Phù Ly giao lọ t.h.u.ố.c cho Đỗ Nhược Mai, thêm một câu: “Ta chút mệt , cần nghỉ ngơi, việc gì thì đừng tìm nữa.”

 

Đợi đến khi nàng về thôn Thanh Sơn, đúng lúc ăn sáng. Sáng sớm Bát nương chuẩn xong bữa sáng, thấy Nguyệt Phù Ly trở về, hỏi: “Đại tiểu thư, ăn sáng ?”

 

Ăn cơm xong, các đều học, còn Nguyệt Phù Ly thì một sâu trong núi một chuyến, chuẩn săn ít con mồi mang về. Đỗ Nhược Mai đợi ở bên ngoài một lúc, liền thấy Nguyệt Phù Ly mở cửa bước .

 

---

Loading...