Đợi đến khi Nguyệt Nhất xong tất cả các quy tắc do Nguyệt Phù Ly , trôi qua gần nửa canh giờ. Đám thổ phỉ cũng từ thái độ ban đầu bực bội, dần dần lắng một cách nghiêm túc. Bởi vì chúng phát hiện, những quy tắc tuy là sự ràng buộc đối với chúng, nhưng cũng lợi ích.
Sau khi Nguyệt Phù Ly họp xong với đám thổ phỉ, liền giao việc cho Nguyệt Nhất và đồng bọn. Với tư cách là chủ tử, nàng chỉ cần cho chúng nàng cần gì, phần còn là việc của Nguyệt Nhất.
Tạm thời nhàn rỗi, Nguyệt Phù Ly liền tìm mấy nữ nhân , xem các nàng ở.
“Thế nào, nghĩ kỹ ?” Nguyệt Phù Ly mấy , nhàn nhạt hỏi.
Mèo Dịch Truyện
“Chúng về thăm gia đình , đó sẽ , ?” Lão Ngũ là đầu tiên mở lời, nàng nhớ nhà quá, nên quyết định vẫn là về nhà. Nếu nhà đối xử với nàng, nàng sẽ . Nếu nhà đối xử , nàng sẽ .
“Ngươi xem đây là đường lui của các ngươi ?” Nguyệt Phù Ly lạnh lùng Lão Ngũ, , “Đây là thiện đường của , các ngươi chỉ một lựa chọn, hoặc ở núi cả đời, hoặc rời thì nữa.”
Nói đùa , đây là nơi nàng xây dựng căn cứ quân sự, nếu bên trong thể tự do , thì còn gì là bí mật nữa.
Ban đầu ba cũng tính toán giống như Lão Ngũ, nhưng khi lời của Nguyệt Phù Ly, là , liền lập tức quyết định rời . Với suy nghĩ đó, bảy nữ nhân đều chọn xuống núi rời .
Biết rằng từ nay về nơi đây chính là nhà của , ba gia đình khi sắp xếp xong gia sản, liền bắt đầu bố trí căn nhà . Nếu thiếu thứ gì, cứ báo trực tiếp cho Nguyệt Phù Ly, nàng sẽ tìm giúp mua.
Đợi đến khi Nguyệt Nhất đưa Thương Lạc và những khác về đến sơn trại, Nguyệt Phù Ly khai hoang mấy chục mẫu đất núi, hơn nữa còn trồng cây lương thực.
Nguyệt Phù Ly thấy Thương Lạc và những khác đến, liền trực tiếp từ trong ruộng , chào hỏi, “Thương , cuối cùng thì các vị cũng đến .”
Hai chuyện, về trong trại. Viện tử Nguyệt Phù Ly dọn dẹp sạch sẽ từ sớm, ngoại trừ căn nàng giữ cho , các viện tử khác Thương Lạc và những khác thể tùy ý lựa chọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-325.html.]
Người nhiều việc dễ.
Nguyệt Phù Ly lời giữ lời, mỗi năm mươi lượng bạc an gia phí, hơn nữa còn sai đưa các nàng đến thị trấn gần nhất, để các nàng tiện đường về nhà.
Có năm mươi lượng bạc an gia phí, cộng thêm một trang sức mà Đại đương gia đây tặng cho các nàng, dù khi về nhà nhà hoan nghênh, tiền các nàng cũng thể sống .
Sau đó Nguyệt Phù Ly thanh lọc một lượt những cần thanh lọc, mới sai Nguyệt Nhất đưa đón mấy gia đình Thương Lạc về.
Thương Lạc và những khác lên núi, liền thấy Nguyệt Phù Ly đang dẫn theo những trướng việc hăng say trong ruộng.
Sau khi sắp xếp thỏa cho , Nguyệt Phù Ly ở núi thêm vài ngày, đợi đến khi họ thích nghi với cuộc sống trong núi, nàng mới xuống núi.
“Dễ , dễ .”
Thương Lạc và hai bạn nhanh chọn xong viện tử, chuyển gia sản . Tuy là sơn trại, nhưng viện tử vẫn khá .
Trong núi thiếu nước, Nguyệt Phù Ly liền trực tiếp trồng lúa nước.
“Không còn cách nào khác, chúng thể giống đám thổ phỉ , ăn núi lở, xuống núi cướp bóc. Sau , việc trong núi còn nhờ Thương sức lo liệu nhiều.”
Khi Nguyệt Nhất đón , Nguyệt Phù Ly một vòng quanh các ngọn núi lớn gần sơn trại, dẫn dắt những còn khai hoang.
“Nguyệt đại tỷ, tốc độ của cô thật nhanh nha.”
---