“Tự nấu chứ, còn thể ? Thực sự thì ăn lương khô. Vừa thời gian khẩu phần ăn của quá , ăn vài bữa lương khô giảm cân một chút, cũng đỡ gây phiền phức cho Hồ Vĩ cùng bọn họ.” Từng bọn họ trông nào giống lưu đày. Bất luận là tinh thần thể trạng, đều giống. Nếu quan lớn ở Kiềm Châu ý định truy cứu, Hồ Vĩ và đám quan sai bọn họ sẽ gặp rắc rối lớn.
Bởi , nhân lúc bây giờ còn ba ngày nữa mới tới Kiềm Châu, để đói một chút cũng .
“ chúng nấu ăn a.” Sắc mặt Ngô thị chút khó coi. Nhiều như , nếu thật sự nấu cơm, chắc chắn sẽ là nàng .
Dù lúc bắt đầu lưu đày, bọn họ chịu chút khổ sở, nhưng đó cơ bản là còn chịu khổ nữa, bởi nàng căn bản nấu cơm.
“Không thì học. Nếu nấu cơm, ăn lương khô hoặc ăn cũng .” Nguyệt Phù Ly xong, liền thèm để ý Ngô thị nữa. Suốt chặng đường ăn uống no đủ, nuôi lớn lòng tham của bọn họ. Nếu quan niệm của bọn họ đổi, đợi đến Kiềm Châu còn sẽ gây phiền phức lớn gì.
Ngô thị thấy Nguyệt Phù Ly để ý đến nữa thì tức giận, khi trở về chỗ của Nhị phòng, nàng liền cùng Hồ thị ghé tai chuyện.
Hồ thị Ngô thị than phiền về Nguyệt Phù Ly, lén lút đ.á.n.h giá nàng . Đối với Nguyệt Phù Ly, Hồ thị vẫn còn sợ hãi, cũng dám gây chuyện gì. Nàng quên kết cục của Khương thị cùng một con trai một con gái của nàng .
Ngô thị hồi lâu cũng nhận phản ứng của Hồ thị, càng thêm tức giận, : “Đệ , ? Có chuyện ?”
“Nhị tẩu, vẫn nên ít một chút, chẳng lẽ giẫm lên vết xe đổ của Đại tẩu ?”
Lời , Ngô thị liền giật , sắc mặt càng trở nên khó coi. Nàng quên Khương thị c.h.ế.t như thế nào, khỏi chột .
Lúc nàng còn dám gì nữa, liền xám xịt trở về bên cạnh trượng phu và nhi tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-249-tai-tam-bao-dam.html.]
Nguyệt Chấn Hà liếc Ngô thị một cái, lạnh lùng : “Ngô thị, nếu nàng cứ mãi hiểu chuyện như , đợi đến Kiềm Châu, chúng sẽ hòa ly.”
“Cái gì?” Ngô thị kinh ngạc Nguyệt Chấn Hà, đợi đến khi hiểu gì, liền lập tức tức giận, vung nắm đ.ấ.m đ.á.n.h tới .
“Cái tên khốn kiếp , hòa ly với . Ta đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi tên khốn kiếp .”
Ngô thị đ.ấ.m từng quyền lên Nguyệt Chấn Hà, Nguyệt Chấn Hà như cảm thấy đau đớn, chỉ lạnh lùng nàng , đó : “Đánh , đ.á.n.h , đ.á.n.h xong hòa ly.”
Lời , nắm đ.ấ.m của Ngô thị vung xuống nữa, nàng tức giận Nguyệt Chấn Hà, hỏi: “Ta rốt cuộc chuyện thập ác bất xá gì, mà ngươi hòa ly với ?”
“Nàng gì, nàng rõ ? Nàng tìm c.h.ế.t thì đừng liên lụy đến và con. Ngô thị, cho nàng , từ hôm nay trở nàng hãy thành thật một chút, nếu , hòa ly sẽ chỉ suông .”
Cảnh cáo xong Ngô thị, Nguyệt Chấn Hà dậy xin Nguyệt Phù Ly.
“A Ly, xin , đầu óc Ngô thị chút vấn đề, đừng chấp nhặt với nàng .”
“Nhị đường thúc, nhất nên trông chừng nàng cho kỹ. Bằng với tính cách hiện tại của nàng , chắc chắn sẽ rước họa cho các . Đến lúc đó chuyện gì xảy , đừng trách nhắc nhở .”
Mèo Dịch Truyện
“Muội yên tâm , sẽ trông chừng nàng .” Nguyệt Chấn Hà gật đầu, cam đoan ba bảy lượt sẽ để Ngô thị gây chuyện.
---