Nguyệt Phù Ly , sắc mặt trầm xuống, trực tiếp ngắt lời: “Tổ mẫu, nghĩ nhiều . A Ngọc chuyện gì cả, đây , cũng sẽ .”
“Thế nhưng?” Lão phu nhân còn thêm gì đó, nhưng Nguyệt Phù Ly trực tiếp dậy, lạnh giọng : “Tổ mẫu, 'thế nhưng' gì hết. A Ngọc là của con, con sẽ thì sẽ . Muội giờ còn nhỏ, một chuyện lo lắng quá sớm .”
Thấy Nguyệt Phù Ly tức giận, lão phu nhân đành nuốt những lời định trong.
Nhà trưởng chỉ hai cô con gái, Nguyệt Phù Ly hủy hôn, khó tìm nhà chồng, bà đủ lo lắng .
Bây giờ A Ngọc bọn bắt cóc bắt , tìm nhà chồng cũng là một vấn đề nan giải. Bà thật sự lo lắng, lo hai cô cháu gái gả , hoặc tìm nhà .
Lão phu nhân tự rối rắm đến c.h.ế.t, nhưng rằng những chuyện bà lo lắng, đối với Nguyệt Phù Ly căn bản là vấn đề.
Trong mắt lão phu nhân, đời phụ nữ luôn lấy chồng, nhưng bà rằng một phụ nữ sống , ở chỗ nàng lấy chồng , lấy nhà , mà là ở chỗ nàng tự khả năng để sống .
Nếu cái gì cũng dựa khác, thì dù lấy nhà thì chứ? Thế sự vô thường, ai thể đảm bảo cả đời xảy chuyện gì?
Giống như Nguyệt gia, đây là một gia tộc danh giá bao, kinh thành nhiều trèo cao còn với tới. bây giờ thì , Nguyệt gia trở thành tội nhân. Đừng đến những gia đình quyền quý đây, ngay cả những nhà bình thường cũng chắc kết với Nguyệt gia.
Nguyệt Phù Ly thấy lão phu nhân thuần túy là rên rỉ vô bệnh, liền quản bà nữa. Mà tìm Lục Cảnh Hành và Tam Nương cùng những khác.
Sắp đến Càn Châu , họ Nguyệt gia, cùng thành sẽ . Nguyệt Phù Ly dự định để họ thành , đó đến nơi nàng tạm trú chờ đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-248-vo-benh-ren-ri.html.]
Nơi đó nàng mua , đồ đạc bên trong cũng sắm sửa xong xuôi.
Biết Nguyệt Phù Ly sắp xếp chỗ ở trong thành, mặt Lục Cảnh Hành khỏi hiện lên ý , : “Nguyệt tiểu thư quả nhiên vẫn cẩn thận như khi. Chỗ ở sắp xếp xong xuôi, Cảnh Hành xin cáo lui một bước.”
Tam Nương Nguyệt Phù Ly bảo họ thành , những chuyện khác thì lo lắng, vì nàng Nguyệt Phù Ly chắc chắn sự sắp xếp từ . Điều duy nhất nàng lo lắng là, nàng và Tú Uyển , ai sẽ nấu cơm cho họ.
Bởi vì suốt chặng đường , đều là nàng và Tú Uyển nấu cơm. Hai vị phu nhân của chi thứ hai, tuy giờ là tội nhân, nhưng vẫn bỏ sĩ diện, bảo họ giúp nhặt rau cũng nhặt , chứ đừng đến nấu cơm.
“Sao ?” Nguyệt Phù Ly thấy Tam Nương dáng vẻ thôi, liền trêu chọc: “Là nỡ rời xa ?”
“Nguyệt cô nương, xem lời kìa.” Mặt Tam Nương đỏ bừng, còn liếc Nguyệt Phù Ly một cái.
Lúc , Tú Uyển lên tiếng, : “Nguyệt cô nương, Tam Nương tỷ tỷ lo lắng chúng , ai nấu cơm cho các . Ngô phu nhân và Hồ phu nhân đều nấu ăn, lão phu nhân lớn tuổi. Nàng lo chúng , các sẽ cơm mà ăn.”
“Không , thì cứ để họ học. Đợi đến Càn Châu, họ sớm muộn gì cũng học, học muộn bằng học sớm.”
Mèo Dịch Truyện
“Nếu , chúng sẽ cùng Lục .”
“Đi , sẽ phái hộ tống các thành.”
Ba rời , Ngô thị liền tới, với Nguyệt Phù Ly: “A Ly, con để Tam Nương , chúng ăn uống thế nào đây?”
---