Bởi nàng thấy những cuốn sách giá tủ hai bên tường, cùng những cuộn họa trục đặt trong bình. Nguyệt Phù Ly chút khách khí, ngọc thủ khẽ nâng, đối với những thứ liền liên tục thu... thu... thu. Trong chớp mắt, bộ thư phòng, ngay cả bàn ghế, giá sách và văn phòng tứ bảo cũng buông tha, tất cả đều Nguyệt Phù Ly thu mất. Nhìn thư phòng trống bốn bức tường, Nguyệt Phù Ly vô cùng hài lòng. Nàng khẽ vỗ tay, Nguyệt Phù Ly lặng lẽ rời , hệt như khi nàng lặng lẽ đến.
Rời khỏi La gia, Nguyệt Phù Ly xem xét thời gian còn sớm, quyết định dạo một vòng ở hoàng cung. Hôm nay, sở dĩ La Minh dùng hình với họ, Hoàng đế chắc chắn gây áp lực nhỏ. Chưa đến hai mạng cha nàng, chỉ riêng trận cực hình hôm nay, nàng cũng đòi chút lợi lộc mới . Bằng , vô ích chịu một trận hình phạt, nàng sẽ thiệt thòi lắm. Dù cho nàng dùng thế , cũng thể chịu hình phạt một cách uổng phí.
La Minh là tâm phúc của Hoàng đế, nơi ở cách hoàng cung quá xa, nếu xe ngựa thì mất hai khắc. Nguyệt Phù Ly xe ngựa, cũng bộ. Nàng trực tiếp dùng một tấm thuấn di phù, trong chớp mắt đến hoàng cung. Nàng bản đồ hoàng cung, cũng quốc khố ở , nên quyết định tiên dạo một vòng. Cứ dạo khắp hoàng cung một lượt, tìm kho báu cũng muộn. Hơn nữa, nàng cảm thấy rằng khi Hoàng đế tìm thấy gia tài của Nguyệt gia, chắc chắn sẽ dễ dàng để họ lưu đày. Vì , nàng hẳn vẫn còn thời gian, thể thong thả dạo chơi, thu hoạch bất ngờ cũng chừng.
Nói dạo, chính là thật sự dạo. Dựa ẩn phù, Nguyệt Phù Ly bắt đầu chuyến thăm dò hoàng cung ban đêm. Trước đây, nàng cũng từng theo mẫu đến dự yến tiệc trong cung, nên phương hướng đại khái. Nàng thuận theo hướng quen thuộc, từng chút một dạo. Hoàng cung quả là lớn, một đêm nàng căn bản thể dạo hết. Thấy trời sắp sáng, bụng Nguyệt Phù Ly cũng đói meo, thế là nàng trực tiếp đến Ngự Thiện Phòng, tiên lấp đầy bụng, gói ghém thêm mấy cái bánh màn thầu nguội, đó mới trở về đại lao.
Tại La gia, hạ nhân thức dậy việc từ sáng sớm. Người hầu phụ trách quét dọn thư phòng như thường lệ, một tay xách thùng, một tay cầm giẻ lau mở cửa thư phòng. Tuy nhiên, khi thấy cảnh tượng trong thư phòng, cả liền ngây ngốc. Mãi một lúc , mới hồn, lớn tiếng kêu lên: “Không , ! Phủ trộm , thư phòng của lão gia bọn trộm dọn sạch!”
Nghe thấy tiếng kêu của hầu, quản gia phủ La vội vàng chạy tới, quát mắng: “Ngươi sáng sớm la hét gì thế? Lão gia khó lắm mới ngủ thêm một lát!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-24-dem-tham-hoang-cung.html.]
Mèo Dịch Truyện
“Quản gia, tiểu nhân la hét, thật sự là tiểu nhân cả. Ngài mau xem , thư phòng của lão gia bọn trộm dọn sạch , những cô bản và cổ họa của lão gia đều còn nữa !”
“Cái gì?” Quản gia vẻ mặt tin. Nếu thật sự trộm, ban đêm thể nào chút động tĩnh nào. Hơn nữa, cũng bao nhiêu cô bản và cổ họa, cũng dùng hòm để đựng chứ?
“Quản gia, thật đấy, tiểu nhân gạt ngài .” Người hầu , đẩy cửa thư phòng . Nhìn thư phòng trống rỗng chỉ còn bốn bức tường, quản gia suýt nữa ngất xỉu.
“Người , mau bẩm báo lão gia.”
La Minh nhận tin, ngay cả quần áo còn mặc chỉnh tề vội vàng chạy đến. Đến khi thấy cảnh tượng trong thư phòng, hiểu nghĩ đến kho hàng trống rỗng của Nguyệt gia. Thế là, nhiệt huyết dâng trào, một ngụm m.á.u tươi phun , đó ngất lịm .
---