Sau khi bị tịch thu gia sản và lưu đày, ta dẫn cả nhà làm ruộng rồi đăng cơ - Chương 237: Gia Cảnh Hoa Gia ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 13:27:04
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyệt Phù Ly một nữa trở mặt lão giả, thấy bát cơm canh trong đó vẫn động đến, liền khỏi : “Hay là, ông ăn cơm . Chờ ăn xong , hẵng từ từ kể cho ?”

 

“Không ăn nữa.” Hoa Đình Chu liếc bát cơm canh, chẳng chút hứng thú. Những kẻ sợ bọn họ bỏ trốn, mỗi bữa cơm đều sẽ thêm gia vị đó. Bởi , nếu thể ăn, thì vẫn là ăn thì hơn.

 

Nguyệt Phù Ly thấy lão giả ăn cơm, cũng thêm gì. Nàng sớm cơm canh thêm d.ư.ợ.c liệu, ăn lợi cho cơ thể.

 

Hoa Đình Chu đẩy bát cơm sang một bên, mới kể với Nguyệt Phù Ly về những tai ương mà Hoa gia gặp . Hóa , Hoa gia từ đời tổ tiên sinh sống đảo . một ngày nọ cách đây vài năm, đảo đột nhiên xuất hiện một đám giang dương đại đạo, lên đảo tứ phía sát lục, chỉ g.i.ế.c sạch cư dân vốn đảo, mà còn vọng tưởng chiếm đoạt tài sản mà tổ tiên Hoa gia để .

 

Mèo Dịch Truyện

Y đương nhiên đồng ý, bởi thê tử những kẻ hãm hại mà c.h.ế.t, con cái cùng y giam cầm trong ngôi mộ địa .

 

Sở dĩ đám giang dương đại đạo g.i.ế.c bọn họ, quả thực là lý do phụ nữ đưa cơm cầu xin, nhưng phần lớn hơn là chúng chiếm đoạt tiền tài của Hoa gia.

 

Chỉ cần y hé miệng, dù cho đám giang dương đại đạo lật tung cả hòn đảo lên, cũng chắc tìm tiền tài . Bởi vì, bạc tiền căn bản hề ở đảo , mà cất giấu ở một nơi khác.

 

“Các ngươi giam ở đây ba năm ?” Nguyệt Phù Ly bất ngờ, Hoa Đình Chu, những khác, thế nào cũng giống dáng vẻ giam ba năm.

 

“Không, đúng hơn thì chỉ giam hơn một năm. Trước đây, chúng giam ở đây, chỉ là khi bỏ trốn mấy , mới chuyển đến nơi .”

 

“Thì .” Nguyệt Phù Ly gật đầu, đó với Hoa Đình Chu: “Ta bây giờ cứu , là bây giờ thả các ngươi , là chờ cứu xong ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-237-gia-canh-hoa-gia.html.]

“Ngươi thực sự thể g.i.ế.c c.h.ế.t đám đại đạo đó ?”

 

“Không kim cương thì đừng ôm đồ sứ. Ta dám một đến đây, tự nhiên là nắm chắc. Bởi , ngươi bây giờ hãy suy nghĩ kỹ một chút, là bây giờ rời , là chờ cứu xong rời .”

 

Những khác trong lồng, Nguyệt Phù Ly , lập tức : “Chúng bây giờ liền rời , xin phiền công tử cứu chúng .”

 

Hoa Đình Chu , trừng mắt , : “Để công tử cứu xong , bây giờ cho dù cứu chúng ngoài, cũng chỉ phần cản trở mà thôi, từng các ngươi thể , thể chạy ?”

 

Lời , sắc mặt đều sa sầm. Sao bọn họ quên mất, vì cơm mà những kẻ ngày ngày mang đến cho bọn họ đều nhuyễn cân tán, căn bản chút sức lực nào, bằng bọn họ sớm bỏ trốn .

 

Nguyệt Phù Ly thấy từng một đều lộ vẻ thất vọng, trong lòng chút đành lòng, với Hoa Đình Chu: “Hoa , ở đây giải d.ư.ợ.c của nhuyễn cân tán, chỉ là các ngươi dám ăn ?”

 

“Ngươi giải dược, thật ?” Những khác đều lộ vẻ mặt kích động. Bọn họ ngoài lâu , đáng tiếc vì sức lực, cho dù bỏ trốn ngoài cũng xa.

 

Nếu thực sự giải dược, bọn họ gì cũng liều một phen. Biết , khi Nguyệt Phù Ly g.i.ế.c đám đại đạo đó, bọn họ còn thể giúp một tay.

 

“Không lừa các ngươi.” Nguyệt Phù Ly , từ trong lấy một cái bình nhỏ, : “Trong chứa chính là giải dược, các ngươi ?”

 

“Muốn, , , cho , cho .” Có la lớn lên.

 

---

Loading...