Trở về phòng , Nguyệt Phù Ly xuống ghế, tự rót cho một chén nước. Trong tâm trí nàng suy nghĩ rốt cuộc phụ giấu thứ gì ở Đại Chiêu Tự? Còn nữa, vì giám quân phái đến? Chẳng lẽ là binh phù? Ý nghĩ xuất hiện, Nguyệt Phù Ly liền nhanh chóng dằn xuống. Nàng cho rằng hẳn là thể nào, binh phù quan trọng như , phụ chắc chắn sẽ mang theo bên , hiện giờ chừng rơi tay giám quân . Bằng , cũng cách nào chỉ huy thống lĩnh quân đội biên quan.
nếu binh phù, sẽ là gì đây? Nghĩ đến đây, tư duy của Nguyệt Phù Ly khỏi phát tán một chút. Chẳng lẽ cái c.h.ế.t của phụ , sẽ liên quan đến thứ đồ ?
Đang suy nghĩ, cửa phòng gõ, tiếng Hồ Vi vang lên bên ngoài cửa. “Ly công tử, thủ hạ tin tức truyền đến.”
Nguyệt Phù Ly dậy mở cửa, với Hồ Vi, “Vào .” Hồ Vi bước phòng Nguyệt Phù Ly, đó kể tin tức nhận cho nàng.
“Ngươi , những kẻ đang theo dõi chúng là các thương hiệu lớn ở Nam Xương phủ?” “ , ba tốp lượt thuộc về ba thương hiệu lớn.”
“Bọn chúng đây là để mắt đến hàng hóa trong tay chúng ?” “Có thể lắm!”
Thế nhưng Nguyệt Phù Ly lắc đầu, , “Ta thấy chắc. Nếu bọn chúng thật sự để mắt đến lô hàng trong tay chúng , hẳn nên trực tiếp tìm đến thương lượng, chứ phái theo dõi chúng .”
“Ý của cô nương là gì?” “Bọn chúng để mắt đến hàng hóa của chúng là thật, nhưng theo thủ đoạn chính đáng. Nói chừng, còn chuẩn cướp trắng trợn.”
“Điều thể nào chứ? Nếu thật sự như , tri phủ quản ?” “Nếu quan thương câu kết thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-210-de-mat-den-hang-hoa.html.]
Nghe thấy mấy chữ quan thương câu kết, Hồ Vi biến sắc. Những chuyện như là , ngược còn nhiều. Rất nhiều nơi, quan phủ đều sẽ câu kết với thương nhân để giăng bẫy, kiếm tiền mồ hôi xương m.á.u của bách tính.
“Vậy chúng ?” “Trước tiên phái điều tra rõ ràng tình hình của tri phủ, đó theo dõi ba kẻ , một khi bọn chúng tay, trực tiếp xử tử bọn chúng.”
“Như , phận của chúng bại lộ ?” “Ngươi nghĩ hiện giờ, phận của chúng thể che giấu ? Thay vì động chấp nhận, chi bằng chủ động xuất kích, tiên kéo tri phủ lên thuyền của chúng .”
“Được, sẽ ngay.” Sau khi Hồ Vi rời , Nguyệt Phù Ly gọi Vô Ưu đến căn dặn một phen.
Chờ Hồ Vi và Vô Ưu rời , Nguyệt Phù Ly trực tiếp triệu tập tất cả những còn , để Nguyệt Chấn Hà và Nguyệt Chấn Giang dẫn họ rời . Đương nhiên, nàng sắp xếp âm thầm bảo vệ họ.
Mèo Dịch Truyện
“A Ly, chúng , còn con?” Lão phu nhân lo lắng Nguyệt Phù Ly. Hiện giờ Nguyệt Phù Ly chính là trụ cột của bọn họ, tuyệt đối thể xảy chuyện gì.
“Tổ mẫu cứ yên tâm, đợi con xử lý xong lô hàng , lập tức sẽ đến tìm .” “Tỷ tỷ, tỷ giữ lời đó.” “Yên tâm , hãy bảo vệ cho bản .” Nguyệt Phù Ly vỗ vỗ vai Ngọc Chương, với , “A Chương, tổ mẫu cùng , giao phó cho đó, hãy bảo vệ họ, càng bảo vệ cho bản , ?” “Tỷ tỷ, tỷ cứ yên tâm, sẽ tỷ thất vọng .”
Người nhà họ Nguyệt rời khỏi khách điếm, chỉ ba thương hiệu lớn tin tức, mà cả tri phủ Tiền đại nhân cũng nhận tin báo tương tự. Tuy nhiên, trọng tâm bọn họ quan tâm là nhà họ Nguyệt, mà là hàng hóa họ mang theo. Trong mắt bọn chúng, nhà họ Nguyệt là phạm nhân mang tội lưu đày, hàng hóa mang theo chỉ cần uy h.i.ế.p một chút là thể chui túi bọn chúng.
---