Người đàn ông thấy thiếu niên vẻ sợ hãi, khỏi bật , , “Yên tâm, bảo ngươi theo dõi .”
“Vậy ngươi chặn gì?” Thiếu niên vẻ mặt khó hiểu đối phương, liền lùi hai bước, vẻ mặt đầy cảnh giác.
“Lần , ngươi giúp đưa một phong thư.” Người đàn ông , thò tay lòng lấy một phong thư, đưa cho thiếu niên, dặn dò, “Đem phong thư đưa đến tay chủ sự của Nguyệt gia, ?”
“Ta?”
Người đàn ông thấy thiếu niên định từ chối, liền trực tiếp từ lấy một thỏi bạc vụn, đưa cho .
Thiếu niên thấy bạc, lập tức gật đầu đồng ý, , “Yên tâm, nhất định sẽ giúp ngươi đưa thư đến nơi.”
“Ta tin ngươi, !”
“Đi đây!” Thiếu niên vẻ mặt vui vẻ rời . Có tiền túi, căn bản quên mất sợ hãi là gì.
Mãi đến khi trở khách điếm, lúc mới chút chần chừ. Vừa nãy cũng hỏi đàn ông , ai là của Nguyệt gia.
Thôi , đành tự âm thầm dò la thôi.
, thể tìm nãy bắt để hỏi, sẽ .
Nghĩ đến đây, thiếu niên khách điếm, thẳng tiến về hậu viện. Vừa hậu viện, thấy Nguyệt Phù Ly đang trong đình suy nghĩ gì.
Hít sâu một , thiếu niên lấy hết dũng khí bước về phía Nguyệt Phù Ly.
Nguyệt Phù Ly thấy tiếng bước chân, khỏi ngẩng đầu về hướng tiếng động. Phát hiện đến chính là thiếu niên mà thả đó, khỏi nhướng mày.
Thiếu niên thấy Nguyệt Phù Ly phát hiện , bước chân khựng một chút, thấy gì, lúc mới bước tiếp về phía Nguyệt Phù Ly.
Mèo Dịch Truyện
Đến đình, thiếu niên cách Nguyệt Phù Ly năm bước, với vẻ mặt thôi.
“Đi về, chuyện gì ?” Nguyệt Phù Ly quét mắt thiếu niên một cái, nhàn nhạt hỏi.
Có thể thấy, đối phương sợ . vẫn , rõ ràng là chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-203-giup-dua-thu.html.]
“Có!” Thiếu niên lấy hết dũng khí, Nguyệt Phù Ly , “Ta hỏi các ngươi một .”
“Ai?”
“Đối phương họ Nguyệt, chắc hẳn ở trong đội ngũ của các ngươi.”
“Ngươi tìm họ Nguyệt gì?” Nguyệt Phù Ly chút hiểu. Trước đó thiếu niên bảo theo dõi bọn họ, giờ đến tìm họ Nguyệt. Chẳng lẽ là cùng một sai ?
Nghĩ đến đây, Nguyệt Phù Ly dò xét thiếu niên, hỏi, “Có sai ngươi đến ?”
“ , bảo đến đưa thư cho họ Nguyệt.”
“Thư ?”
“Ở chỗ .” Thiếu niên , định lấy thư . Chỉ là thư lấy nửa chừng, liền dừng , đó lùi về một bước, vẻ mặt cảnh giác Nguyệt Phù Ly, hỏi, “Ngươi thư gì?”
“Ngươi đang tìm họ Nguyệt ?”
“ ! Ngươi thể dẫn tìm ?”
“Vậy thì đúng , họ Nguyệt đây. Ngươi đưa thư cho là .”
Nguyệt Phù Ly nghĩ , thiếu niên sẽ giao thư cho nàng. ngờ, thiếu niên lắc đầu, , “Không , thư thể giao cho .”
Lời thốt , Nguyệt Phù Ly nhíu mày, hỏi, “Vì ?”
“Người dặn, nhất định giao thư cho chủ sự của Nguyệt gia. Nếu , thể giao cho .”
“Nếu cố chấp thì ?”
“Vậy trừ phi g.i.ế.c .”
Nguyệt Phù Ly lời , khỏi bật , , “Ta g.i.ế.c ngươi, đưa thư cho .”
“Không , ngươi trừ phi bằng chứng chứng minh ngươi chính là tìm.”
---