Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nương!” Một tiếng bi thiết thét lên. Nguyệt Phù Ly nhanh chân tiến lên, ôm lấy hai chân mẫu . Các nha , bà v.ú theo đó, thấy cảnh chủ mẫu treo cổ, đều kinh hồn bạt vía, kinh hô thành tiếng. “Không , phu nhân treo cổ tự vẫn !” Một tiếng kêu lớn, phá vỡ sự yên bình của bộ phủ tướng quân. Mọi trong phủ, bất kể là chủ tử nha , đều đồng loạt bỏ dở công việc đang , trực chỉ chính viện mà . “Nương, bên chuyện gì , mà ồn ào đến thế?” Nguyệt Linh Tuyết đang thêu thùa, thấy tiếng động bên ngoài, liền nhíu mày. “Đông viện lẽ xảy chuyện . Đi thôi, chúng qua đó xem .” Ngô thị đầy vẻ hả hê. Nàng và Tô Nguyên Nương giờ hợp , tuy đều là phu nhân của phủ tướng quân, nhưng phu nhân với phu nhân vẫn sự khác biệt. Thân phận địa vị của Ngô thị so với Tô Nguyên Nương, kém xa chỉ một chút. Khi chung sống thì ngoài mặt hòa nhã, nhưng lưng ngừng giở trò, nhiều lời oán thán. Không những công khai ngấm ngầm gây khó dễ, còn thích xem chuyện của Đông viện. Giờ Đông viện xảy chuyện, nàng đương nhiên xem trò của Tô Nguyên Nương. Ngô thị dẫn theo con gái nhanh chóng đến chính viện của Tô Nguyên Nương. Nàng vẫn phủ tướng quân xảy chuyện động trời, chỉ nghĩ Tô Nguyên Nương treo cổ tự vẫn là do chuyện gì đó trái lương tâm, tự kết liễu. Ngô thị thầm một tiếng “c.h.ế.t đáng đời”, đó cùng con gái bước chính đường. Nhìn t.h.i t.h.ể Tô Nguyên Nương còn đang đặt giường, Ngô thị với Nguyệt Phù Ly: “A Ly , nương con ? Nàng là chuyện gì đó trái lương tâm chứ? Chẳng lẽ là nhân lúc phụ con ở nhà, lén lút tư thông với đàn ông phát hiện, nên hổ mà tự vẫn?” Nguyệt Phù Ly sớm chi thứ hai xa, nhưng ngờ đến mức độ . Mẫu nàng mới c.h.ế.t, họ kịp chờ đợi mà vấy bẩn lên mẫu nàng. Thật đáng ghét! Mọi trong phòng những lời , từng một giận dữ Ngô thị, hận thể xé rách miệng nàng . Tuy nhiên, Ngô thị hề cảm thấy sai, trái còn lý lẽ: “Các ngươi như ? Chẳng lẽ sai ?” Nguyệt Phù Ly sắc mặt lạnh như băng Ngô thị, những lời thốt như tiếng sét giữa trời quang giáng xuống đầu nàng . “Nhị đường thẩm, chỉ sai, mà còn sai trầm trọng. Mẫu đối với phụ tình thâm ý trọng, chung thủy hai. Người vì nàng ở đây ? Đó là vì phụ c.h.ế.t .” “Cái gì? Phụ con c.h.ế.t ? Đại tướng quân còn nữa!” Ngô thị mặt đầy vẻ kinh hãi. Nếu kỹ thể thấy, sự kinh hãi đó, mặt nàng lóe lên một tia vui mừng. Nguyệt Phù Ly rõ biểu cảm của Ngô thị, châm biếm : “Phụ c.h.ế.t, vui mừng ?” “Ta !” Ngô thị phủ nhận. Nhất định thể nhận, nếu khác , còn họ sẽ gì về nàng nữa. Tuy nhiên, trong lòng nàng thực sự vui mừng. Nàng cảm thấy Nguyệt Chấn Hải c.h.ế.t, thì chi thứ hai của bọn họ nên trỗi dậy . Phải rằng, Đại ca Nguyệt Chấn Hồ chính là tâm phúc của Nguyệt Chấn Hải. Nguyệt Chấn Hải mất, chẳng đây là thời cơ để Đại ca, một tâm phúc, thăng quan tiến chức ? Đến lúc đó, bộ phủ tướng quân sẽ do chi thứ hai bọn họ quyết định. Sau , nàng rốt cuộc cần sắc mặt chi trưởng nữa. Tốt! Thật quá! Nguyệt Phù Ly vạch trần Ngô thị, mà tiếp tục : “Người phụ c.h.ế.t như thế nào ?” Không đợi Ngô thị đáp lời, Nguyệt Phù Ly phun bốn chữ “thông địch phản quốc”. “Cái, cái gì?” Ngô thị mặt đầy vẻ kinh hoàng. Thông địch phản quốc là tội lớn tru di cửu tộc đó! Vậy là, nàng mơ hão ? Chi thứ hai những vớ bở gì, mà còn khả năng liên lụy. Vừa nghĩ đến điều , ánh mắt Ngô thị chi trưởng liền trở nên thù hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-2-dung-mo-hao.html.]
Mèo Dịch Truyện
---