Lúc , Hồ Vi cũng tới, hỏi Nguyệt Phù Ly: "Nguyệt tiểu thư, trời cũng còn sớm nữa, chúng tiếp tục lên đường ." Nếu vì Khương thị, vì trận thích sát , giờ bọn họ ở đường .
"Được, bảo thu dọn, tiếp tục lên đường." Nguyệt Phù Ly gật đầu. Nơi c.h.ế.t nhiều như , thích hợp ở lâu, chi bằng rời .
Rất nhanh thu dọn xong, im lặng tiến về phía .
Mèo Dịch Truyện
Nhìn thấy tâm trạng rõ ràng chút sa sút của , Nguyệt Phù Ly cũng quản. Nàng là do Khương thị và Nguyệt Linh Khoan cùng những khác. So với những kẻ áo đen xa lạ , Khương thị và Nguyệt Linh Khoan chỉ là quen, mà còn là . Dù bọn họ đáng c.h.ế.t, nhưng khi nàng tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t, trong lòng vẫn chút khó chịu.
Nguyệt Phù Ly dự liệu tình huống khi tay, cũng định giải thích an ủi. G.i.ế.c gà dọa khỉ, nàng chính là sự uy hiếp, chính là khiến của chi thứ hai ngoan ngoãn một chút, đừng bày trò giở trò nữa.
Thoáng chốc, đến tối. Vì chậm trễ đường, nên tối nay thể nghỉ ở dịch quán, đành ngủ ngoài trời.
đối với chuyện , bọn họ cũng kinh nghiệm, còn lo lắng như nữa. Sau khi tìm một nơi bằng phẳng nguồn nước để dừng , liền ai việc nấy mà bận rộn.
Không vì cái c.h.ế.t của Khương thị , Ngô thị và Hồ thị đều trở nên chăm chỉ hơn nhiều, cũng dám cằn nhằn những lời vô nghĩa nữa.
Nhìn thấy hai im lặng khác thường, Nguyệt Phù Ly vẫn khá hài lòng. Mặc dù hai chút ồn ào cũng ảnh hưởng lớn, nhưng ồn ào thì luôn khiến khác thích.
Ăn xong cơm, cũng sớm nghỉ ngơi. Lúc , Nguyệt Phù Ly chợt thấy một trận tiếng vó ngựa, đang tiến về phía bọn họ.
Đồng thời, những của Ám Lâu và Hồ Vi cũng tỉnh dậy, lắng tiếng vó ngựa từ xa đến gần, tìm đến Nguyệt Phù Ly.
"Nguyệt tiểu thư, đêm hôm khuya khoắt đường tiếng vó ngựa, chút đúng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-178-de-ke-dich-chay-thoat.html.]
"Các ngươi ở đây canh chừng, xem thử là chuyện gì." Nguyệt Phù Ly đương nhiên cũng điều bất thường, nên định thăm dò hư thực .
Nếu những kẻ đó chỉ đơn thuần ngang qua, thì . nếu là nhắm bọn họ, thì đừng trách nàng tới một kẻ g.i.ế.c một kẻ, tới hai kẻ g.i.ế.c một đôi.
"Vậy hãy cẩn thận."
"Yên tâm!"
Nguyệt Phù Ly một cái chớp mắt rời , Hồ Vi và những khác cũng rảnh rỗi, gọi những đang ngủ dậy, tránh để khi biến cố xảy , chậm trễ thời gian rời .
Rất nhanh, Nguyệt Phù Ly đến gần những kẻ đó, khi thấy cách ăn mặc của bọn chúng, Nguyệt Phù Ly những kẻ ngang qua, mà là thổ phỉ nhắm bọn họ.
Đặc biệt, trong đó kẻ dẫn đường, nàng còn quen , ai khác chính là nhị nhi tử của Khương thị, Nguyệt Linh Vũ.
Kẻ rời khi nào, nàng ?
Tuy nhiên, trốn mà chịu chạy thoát, ngược còn dẫn đến gây chuyện, thì đừng trách nàng tiễn bầu bạn với Khương thị.
Nghĩ đến đây, Nguyệt Phù Ly cũng quấy rầy bọn chúng, mà âm thầm về đội ngũ, đó kể tình hình cho .
Khi Nguyệt Chấn Hà kẻ dẫn đường là Nguyệt Linh Vũ, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, đầu hỏi Ngô thị bên cạnh: "Phu nhân, bảo nàng trông chừng bọn chúng ? Sao để kẻ đó chạy mất ?"
"Hắn chạy, lẽ nào còn thể ngăn cản ư?" Ngô thị vẻ mặt vui, lạnh lùng , "Con của lão đại là loại thế nào, ? Mẫu và trưởng của chúng đều c.h.ế.t, nghĩ chúng còn theo chúng ?"
---