Xem , nàng về kinh thành một chuyến . Tuy nhiên, ban ngày rời chút bất tiện, chi bằng đợi đến đêm khuya.
Nguyệt Phù Ly rời , tự nhiên báo cho Hồ Vi và lão phu nhân . Bởi , khi trở về đội ngũ, nàng trực tiếp tìm đến Hồ Vi, với y: “Ta việc rời một lát, nếu gì bất trắc, chiều mai sẽ về kịp. Chốn xin phiền ngươi trông nom nhiều hơn, nếu chuyện gì thì hãy tìm Vô Ưu, y sẽ giúp ngươi.”
“Nguyệt Phù Ly, chính ngươi cẩn trọng, nhớ bình an trở về.”
“Yên tâm .” Nguyệt Phù Ly dặn dò Hồ Vi xong, tìm đến lão phu nhân và Vô Ưu, với hai về việc tạm thời rời một ngày.
Hai tuy lo lắng, nhưng thể ngăn cản, chỉ dặn nàng cẩn thận, chú ý an .
Khương thị vẫn luôn dõi theo Nguyệt Phù Ly, thấy nàng lúc thì chuyện với Hồ Vi, lúc chuyện với lão phu nhân, trong lòng khỏi lay động.
Nếu thị nhớ lầm, Nguyệt Phù Ly hành động như là để giải quyết đám thổ phỉ nửa đường cướp bóc họ.
Vậy , nàng chuẩn gì đây?
Nghĩ đến đây, thị hận thể lập tức báo tin cho Nguyệt Chấn Khôn, nhưng vì mới rời một , nếu rời chắc chắn sẽ gây chú ý.
Không thể kịp thời báo cho Nguyệt Chấn Khôn động tĩnh của Nguyệt Phù Ly, Khương thị vô cùng sốt ruột. Tuy nhiên, nhanh, thị nghĩ đến kẻ sai giám sát Nguyệt Phù Ly đó.
Từ khi Nguyệt Chấn Khôn xuất hiện, đó còn xuất hiện nữa. Cũng , kẻ đó còn đến tìm thị nữa .
Nguyệt Phù Ly sự rối rắm của Khương thị, nhưng cũng để tâm. Hiện giờ trong đội ngũ của Ám Lâu, sự an của lão phu nhân và những khác chắc chắn đảm bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-156-ve-kinh-mot-chuyen.html.]
Dĩ nhiên, để đề phòng vạn nhất, nàng âm thầm đưa cho mấy một ít độc dược. Nghĩ rằng một khi họ gặp nguy hiểm, cũng thể tự bảo vệ . Cộng thêm thời gian nàng huấn luyện họ, những điều khác dám , nhưng việc tự chạy thoát thì thành vấn đề.
Đêm hôm đó, Nguyệt Phù Ly liền lặng lẽ rời . Khương thị cuối cùng cũng tìm cơ hội, báo tin Nguyệt Phù Ly rời cho Nguyệt Chấn Khôn.
“Cái gì, nàng đột nhiên rời ? Có ?”
“Chuyện rõ. Nàng chỉ với lão phu nhân và Hồ Vi mà thôi, hề cho những khác chúng .”
Nguyệt Chấn Khôn nhíu mày, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành. Y cảm thấy chuyện chút trùng hợp, giữa trưa y truyền tin , buổi tối Nguyệt Phù Ly liền rời khỏi, nàng là điều gì chứ?
Không , tin tức nhanh chóng báo cho ở kinh thành, để họ chuẩn đề phòng, tránh Nguyệt Phù Ly phát hiện sơ hở, từ đó hỏng đại sự.
Nghĩ , Nguyệt Chấn Khôn vội vã rời .
Khương thị y rời , ngược thở phào nhẹ nhõm. Nguyệt Chấn Khôn hành sự tiện lợi, hẳn sẽ thế nào. Thị thật sự hy vọng thể giải quyết Nguyệt Phù Ly, như thị thể tiếp quản công việc hiện tại. Đến lúc đó tiền kiếm , thị cũng thể chiếm phần lớn.
Khương thị rằng, bất kể là thị, Nguyệt Chấn Khôn đều đang giám sát. Họ gì, gì, Nguyệt Phù Ly đều rõ mồn một.
Mèo Dịch Truyện
Chỉ là, hiện tại nàng đang vội vã về kinh thành, tạm thời thời gian tìm rắc rối với bọn họ. Đợi nàng giải quyết xong vấn đề ở kinh thành, chính là lúc Khương thị và Nguyệt Chấn Khôn cùng gặp vận rủi.
Nàng cướp đoạt công việc của Nguyệt Phù Ly, đó quả thực là mơ giữa ban ngày.
Để nhanh chóng đến kinh thành, Nguyệt Phù Ly trực tiếp dùng một Thuấn Di Phù. Không lâu , nàng xuất hiện tại một tam tiến viện tử ở kinh thành. Đây chính là nơi dừng chân của tín bồ.
---