Bọn chúng quả thực dám mơ tưởng. Chốc nữa đây, nàng để lũ côn đồ tận hưởng cho thật "Nguyệt thị phục thị pháp" của nàng. Nàng tin chắc, điều đó sẽ khiến bọn chúng cả đời khó quên.
Nguyệt Phù Ly theo lũ côn đồ, rẽ trái rẽ , nhanh rẽ một con hẻm vắng vẻ, tiến một căn viện.
Mèo Dịch Truyện
Trong sân đổ nát hoang tàn, cỏ dại mọc um tùm, đúng là nơi trú chân của mấy tên côn đồ.
Bọn chúng đưa Nguyệt Phù Ly căn phòng thường ngày dùng để ngủ, trực tiếp đóng sầm cửa , mặt mày dâm đãng cợt mà vươn móng vuốt ma quỷ về phía nàng.
“Các ca đừng nóng vội!” Nguyệt Phù Ly né tránh , “Ta còn vài vấn đề hỏi mấy vị đây.”
“Có lời gì thì đợi xong việc .” Lũ côn đồ nóng như lửa đốt. Giờ khắc bọn chúng chỉ thỏa mãn d.ụ.c vọng riêng tư, nào còn màng Nguyệt Phù Ly lời gì .
“Không , hỏi rõ ràng mới . Bằng , bây giờ sẽ , các ngươi tìm ai phục thị thì mà tìm.”
Lời thốt , lũ côn đồ khỏi phá lên ha hả, dùng ánh mắt kẻ ngốc mà Nguyệt Phù Ly, , “Nha đầu thối, ngươi nghĩ đến địa bàn của các ca mà còn thể ngoài ? Bọn bây giờ cho ngươi , ngươi phục thị cũng phục thị, bằng đừng trách các ca thương hoa tiếc ngọc.”
“Các ca, đè nàng cho .” Tên cầm đầu lệnh một tiếng, những kẻ khác lập tức vây lấy Nguyệt Phù Ly.
Nhìn thấy hành động của đám , Nguyệt Phù Ly lạnh, , “Bổn tiểu thư cho các ngươi thêm một cơ hội nữa, bỏ những ý nghĩ bẩn thỉu trong đầu, ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của . Bằng , bổn tiểu thư đây là kẻ ăn chay .”
“Các , xem nàng gì kìa? Nàng cho rằng đây là địa bàn của nàng ư. Thật là trò , xông địa bàn của chúng mà còn kiêu ngạo như , nàng đúng là kẻ đầu tiên.”
“Nha đầu nhỏ, ngươi vẫn hiểu rõ tình hình , đây là phòng của chúng , ngươi nghĩ còn thể ngoài ? Biết điều thì ngoan ngoãn phục thị chúng , bằng đừng trách chúng dùng sức mạnh đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-135-cuop-mat-moi-lam-an.html.]
“Vậy ? Các ngươi nghĩ là một cô nương đơn độc, nếu chút bản lĩnh thì dám theo các ngươi ? Ban đầu còn nghĩ các ngươi tuổi cũng lớn, nếu lòng hối cải, thể cho các ngươi một cơ hội sửa đổi. Bây giờ xem , ch.ó thì thể bỏ thói ăn phân. Đã , cũng cần mềm lòng với các ngươi nữa .”
“Đại ca, xem, nàng cho chúng cơ hội ư? Ha ha ha, đây là câu chuyện nực nhất mà từng . Thật nàng tự tin ở , nghĩ một cô nương như nàng thể thoát khỏi lòng bàn tay của chúng .”
“Nói nhiều với nàng gì, trực tiếp động thủ là . Miếng thịt béo đến miệng, nào lý do gì mà ăn.”
“Đại ca đúng.”
Lời dứt, mấy tên côn đồ liền xông về phía Nguyệt Phù Ly, tóm lấy nàng.
Nào ngờ, bọn chúng vung tay lao tới, liền từng tên một ngã lăn đất, rên la đau đớn.
“Ngươi, ngươi gì bọn chúng?” Tên cầm đầu kinh ngạc cảnh tượng , thể tự chủ mà lùi về phía .
sát cạnh giường, lùi một bước liền ngã thẳng xuống giường.
Đường lui hết, tên côn đồ bắt đầu cầu xin, “Cô nãi nãi, cô nãi nãi, chúng sai , tha cho chúng ?”
“Muốn tha cho các ngươi một mạng cũng , nhưng ngươi cho , là ai sai khiến các ngươi đến.”
“Ta , , là, là chưởng quầy của hai tiệm t.h.u.ố.c Diệp, Lưu phái chúng đến, cướp sinh ý của bọn họ.”
“Cướp sinh ý của bọn họ?”
---