"Đa tạ sai gia, đa tạ sai gia." Nguyệt Phù Ly vạch trần, cảm tạ, lấy bát múc nước.
Phu nhân và con trai nàng thấy Nguyệt Phù Ly uống nước, tâm trạng chút kích động. Bọn họ , chỉ cần một uống nước , sẽ thứ hai, thứ ba.
Đợi đến khi tất cả nhà họ Nguyệt đều uống nước , nhiệm vụ của hai con bọn họ cũng sẽ thành.
Nguyệt Phù Ly đưa nước đến miệng, ánh mắt liếc qua hai con đang kích động, trong lòng khẽ lạnh. Hai đúng là tính toán kỹ càng, đáng tiếc nàng sẽ để bọn họ toại nguyện.
Bởi thế, Nguyệt Phù Ly nâng tay lên, dùng tay áo che bát, thừa cơ đổ nước gian.
Đợi đến khi nàng bỏ tay áo , bát những trống rỗng, mà khóe miệng còn vương chút nước.
Mèo Dịch Truyện
Thấy cảnh , hai con vui mừng khôn xiết.
Tuyệt quá, Nguyệt Phù Ly uống nước .
Đang vui mừng, bỗng thấy Nguyệt Phù Ly đột nhiên ôm bụng thụp xuống.
"A, đau quá, đau quá!" Nguyệt Phù Ly kêu đau, ngẩng đầu hai con, , "Các ngươi, các ngươi hạ độc nước!"
Lời dứt, bội đao bên hông Hồ Vi tức thì xuất vỏ, trực tiếp kề cổ hai con.
"Nói, các ngươi là ai, vì hạ độc nước uống ?"
Hai há miệng, chối cãi. chuyện trong nước độc là sự thật, dù chối cãi cũng chẳng . Chỉ là hai hiểu, bọn họ rõ ràng là hạ độc mạn tính mà, Nguyệt Phù Ly uống xong phát tác ?
Khoan , đúng!
Nam tử đột nhiên biến sắc, y nghĩ đến loại độc mà y hạ là do kẻ giám sát bọn họ mang về.
Bởi thế, loại độc thể độc mạn tính, mà là loại thể phát tác ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-130-gia-vo-trung-doc.html.]
Khốn kiếp, kẻ đó là hai con bọn họ c.h.ế.t!
Nghĩ đến đây, sắc mặt nam tử trở nên khó coi.
Những khác cũng kịp phản ứng , ánh mắt oán hận phu nhân. Chẳng trách nàng cứ một mực đòi bọn họ dừng nghỉ ngơi uống nước, thì là đang đợi ở đây.
May mà uống nước đầu tiên bọn họ, nếu e rằng tính mạng khó giữ.
Mấy của nhị phòng thầm mừng trong bụng, còn lão phu nhân và mấy đứa trẻ thì trực tiếp nhào đến mặt Nguyệt Phù Ly, đỡ nàng, lo lắng kêu lên, "A Ly, A Ly, con , con chứ?"
"Tỷ tỷ, chúng sẽ đưa tỷ tìm đại phu ngay, tỷ tuyệt đối đừng chuyện gì!"
Hồ Vi liếc Nguyệt Phù Ly, đó lệnh cho thủ hạ, "Người , đưa hai kẻ xuống thẩm vấn, nhất định hỏi kẻ chủ mưu !"
Đợi đến khi hai con dẫn , Hồ Vi mới đến mặt Nguyệt Phù Ly, hỏi, "Nguyệt tiểu thư, cô chứ?"
"Không !" Nguyệt Phù Ly lắc đầu. Nàng giả vờ trúng độc, cũng chỉ là tìm một cái cớ để phát tác mà thôi.
Trong nước quả thật độc, nhưng là độc mạn tính, uống nhất thời bán khắc sẽ phát tác.
"A Ly, con là giả vờ ?" Nguyệt Chấn Hà vẻ mặt bừng tỉnh Nguyệt Phù Ly. Chẳng trách y thấy chút đúng chứ?
Nguyệt Phù Ly giả vờ quá giống, y cũng nghĩ nhiều.
Nguyệt Phù Ly lãnh đạm quét mắt Nguyệt Chấn Hà một cái, , "Trong nước quả thật độc, nhưng là độc mạn tính, đại khái một hai tháng mới phát tác."
"Cái gì, con?" Lão phu nhân thở phào nhẹ nhõm, lời xong lo lắng trở .
Thấy vẻ mặt lo lắng của lão phu nhân, Nguyệt Phù Ly đành , "Tổ mẫu đừng lo, nước đó con uống. Người xem?"
Vừa , Nguyệt Phù Ly nhấc tay áo lên, chỉ thấy nửa ống tay áo của nàng ướt sũng.
---