Sau khi bị tịch thu gia sản và lưu đày, ta dẫn cả nhà làm ruộng rồi đăng cơ - Chương 12: Hy vọng duy nhất ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:21:15
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Các hài tử ngoan!” Tổ mẫu hồn, đè nén bi thương. Sau đó, bà đưa mắt mấy đứa trẻ, : “Các con đừng lo, chúng đến bước đường cùng. Tống gia chúng xảy chuyện, sẽ khoanh tay .”

 

Mèo Dịch Truyện

“Tống gia?” Phù Khuê mười tuổi nhớ đến thiếu niên ôn nhuận như ngọc , hỏi: “Tổ mẫu là nhà của Đại tỷ phu ?”

 

, chính là nhà của bọn họ. Tống gia kẻ vong ân phụ nghĩa, giờ khắc chúng gặp nạn, nhất định sẽ tìm cách cứu chúng .”

 

Nguyệt Phù Ly lời Tổ mẫu , khẽ cúi đầu. Nàng lạc quan như Tổ mẫu, Tống gia bên ngoài danh tiếng quả thực tệ, nhưng mặt mà lòng.

 

Hiện giờ Nguyệt gia phạm tội lớn tru diệt cả nhà, Tống gia chắc tay giúp đỡ. Nói chừng, bọn họ bây giờ đang bàn bạc, xem cách nào để từ hôn với nàng.

 

, nàng và Tống gia hôn ước, mà ba năm . Nếu gì bất ngờ, nửa năm nữa, nàng sẽ gả Tống gia. lúc , nàng cảm thấy mười phần thì tám chín là gả .

 

Tống gia tuyệt đối sẽ cưới một con gái của tội nhân, chừng bọn họ nhanh sẽ đến từ hôn. Chuyện , tự , cần . Tránh việc phá vỡ tia hy vọng duy nhất của bọn họ.

 

“Tốt quá !” Mấy đứa trẻ đều vui mừng, tưởng rằng nhanh sẽ ngoài . Nói thật, nhà lao thật sự nơi con nên ở. Mới bao lâu chứ, bọn chúng thấy nhiều chuột . Huống hồ còn gián, chuột bọ, đáng sợ.

 

Chẳng , từ khi nhà lao, của chi thứ hai bao giờ ngừng nghỉ, vẫn luôn la hét. Chốc chốc chuột bò, chốc chốc thấy gián.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-12-hy-vong-duy-nhat.html.]

So với bên , thì bên của bọn họ vẫn hơn một chút, ít nhất bọn họ la hét sợ hãi ngừng như chi thứ hai. Ngay cả Phù Ngọc nhỏ tuổi nhất, tuy sợ hãi, nhưng cũng nén nhịn kêu thành tiếng.

 

Nhìn bộ dạng vui mừng của đám , Nguyệt Phù Ly khẽ thở dài một tiếng trong lòng. Sau đó, nàng dậy, dọn dẹp sạch sẽ những chỗ khác.

 

Nhà lao còn ở bao lâu, chi bằng dọn dẹp sạch sẽ một chút. Nếu ở đây, nàng trực tiếp dùng một tấm Thanh Khiết Phù là xong việc. Cũng cần tự tay dọn dẹp từng chút một.

 

May mà đám cũng hiểu chuyện, thấy nàng dọn dẹp nhà lao, cũng tiến lên giúp đỡ. Tổ mẫu đống cỏ khô, cảnh , mặt nở nụ .

 

Đợi đến khi Nguyệt Phù Ly dẫn dọn dẹp sạch sẽ bộ nhà lao, qua hai khắc đồng hồ. Nhìn nhà lao của bên sạch sẽ hơn nhiều, sang nhà lao bên cạnh vẫn còn bừa bộn dơ dáy, mấy chị em đều cảm giác thành tựu lớn.

 

“Mệt , xuống nghỉ một lát .” Nguyệt Phù Ly gọi đám xuống, đó từ trong lấy một chiếc khăn tay, lau mồ hôi đầu cho bọn chúng.

 

“Tỷ, bọn tự , tỷ nghỉ ngơi .” Nguyệt Phù Chương mười hai tuổi tỷ tỷ lau mặt cho , chút ngượng ngùng. Đệ lớn thế , còn thể để tỷ tỷ lau mặt cho chứ?

 

Nhìn bộ dạng hổ của , Nguyệt Phù Ly trực tiếp đưa khăn tay cho . Lau xong mồ hôi, Nguyệt Phù Ly cảm thấy bụng chút đói, định lấy chút đồ ăn từ trong gian thì, thấy một trận tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài nhà lao.

 

Ngay đó, một ảnh quen thuộc bước , chính là vị hôn phu của nàng, Tống Cảnh Dương.

 

---

Loading...