Hữu xạ tự nhiên hương, chính là về nàng. Sau , họ vẫn nên lời nàng nhiều hơn, tránh vì ngu dốt mà gây chuyện .
Vì vội vã lên đường, ngoại trừ lũ trẻ con theo Lục Cảnh Hành học tập, những khác cũng chẳng việc gì , đ.â.m chút nhàm chán. Nguyệt Phù Ly thấy từng đều rảnh rỗi, sợ họ vì quá buồn chán mà sinh sự. Suy nghĩ một lát, nàng hỏi vị quan sai đó Hồ Vi phái dò đường, “Ngươi phía xem xét, ngoài việc sạt lở , còn phát hiện gì khác ?”
“Phát hiện?” Quan sai cẩn thận hồi tưởng , , “Hình như vài ngôi nhà của dân làng gần đó sập, còn vùi lấp.”
Mèo Dịch Truyện
Nghe đến đây, Nguyệt Phù Ly gật đầu, sang những thuộc chi thứ hai của Nguyệt gia đang rảnh rỗi , “Mọi lúc đều rảnh, chi bằng cùng phía xem . Nếu thể giúp gì, chúng cứ giúp một tay, thể sớm dọn dẹp xong đoạn đường sạt lở, chúng cũng thể sớm lên đường.”
Vừa giúp đỡ, Khương thị, Ngô thị và Hồ thị liền nhúc nhích. Nói đùa ư, vốn dĩ họ là những "áo đưa tay mặc, cơm đưa miệng ăn". Nếu vì lưu đày, họ còn chẳng bộ. Bây giờ Nguyệt Phù Ly họ giúp dọn dẹp đường sá, thể chứ?
Vì , từng trong họ đều đầu , dám đối mặt với Nguyệt Phù Ly. Nguyệt Phù Ly trong lòng sớm rõ điều , cũng ý định ép buộc. Nàng sớm chi thứ hai và chi trưởng cùng một đường, dù may mắn đồng hành một đoạn đường, cuối cùng vẫn thể cùng .
Đối với điểm , nàng cũng định cưỡng cầu. Mỗi một cách sống riêng, chỉ cần cản trở việc chính của nàng, nàng sẽ so đo nhiều. Huống hồ ba phụ nữ đó, e là cũng chẳng giúp gì nhiều. Vì , Nguyệt Phù Ly chuyển ánh mắt sang Nguyệt Chấn Hà và Nguyệt Chấn Giang, hai cùng .
Hai cũng điều, thấy ánh mắt Nguyệt Phù Ly tới, đợi nàng mở lời, liền vội , “A Ly, chúng cùng nàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-118-cuu-nguoi-la-chinh.html.]
“Được, thì thôi.”
Về phía quan sai, Nguyệt Phù Ly cần lên tiếng, Hồ Vi sắp xếp xong xuôi. Trừ ba ở trông coi các nữ quyến và trẻ nhỏ của Nguyệt gia, những còn đều cùng về phía .
Thấy Nguyệt Phù Ly dẫn , ba chị em dâu của chi thứ hai khỏi thở phào nhẹ nhõm. Vừa họ còn thực sự sợ, sợ Nguyệt Phù Ly sẽ lôi kéo họ cùng .
Lão phu nhân lướt ba một cái, gì, nhưng ghi nhớ trong lòng. Tuy bà hy vọng cả đại gia đình hòa thuận, nhưng cũng sẽ ngốc đến mức thực sự chịu thiệt, càng dồn hết gánh nặng lên vai Nguyệt Phù Ly.
Nói về Nguyệt Phù Ly và vài khác, khi khỏi hang động, nàng trực tiếp tháo ngựa khỏi xe ngựa, cưỡi ngựa đến nơi sạt lở. Vì cưỡi ngựa, đoàn Nguyệt Phù Ly nhanh đến nơi. Chưa đến gần, Nguyệt Phù Ly thấy tiếng than.
“Con ơi, con trai của !” Kèm theo tiếng kêu gào, một phụ nhân xuất hiện trong tầm mắt Nguyệt Phù Ly. Chỉ thấy phụ nữ đó đang úp nền đất một căn nhà sạt lở bên đường, gọi con trai, đến xé ruột xé gan.
“Sao chỗ cũng sập ?” Người dò đường đó thấy cảnh , kìm lầm bầm. Vừa khi họ đến xem, căn nhà bên đường vẫn còn nguyên vẹn.
Nguyệt Phù Ly liếc căn nhà đổ nát, thúc ngựa tiến lên, , “Đừng quản nhiều như , cứu là chính.”
---