Sau khi bị tịch thu gia sản và lưu đày, ta dẫn cả nhà làm ruộng rồi đăng cơ - Chương 114: Tính Sổ Chia Tiền ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:25:11
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“A Ly, xin , sai !” Nguyệt Chấn Giang nhanh chóng nhận sai, trong lòng chút lời tiếng về thê tử . Hôm nay sở dĩ đến tìm Nguyệt Phù Ly đòi chia lợi tức, chẳng lời phu nhân nhà ? Nói gì mà hàng bán mấy lượt , thế mà vẫn chia lợi tức, chẳng lẽ Nguyệt Phù Ly một nuốt trọn tiền của ư? Vì nhiều lời như , bỗng thấy thê tử lý, nên mới chạy đến tìm Nguyệt Phù Ly đòi tiền. Bây giờ nghĩ , đầu óc chắc chắn úng nước , nếu thể ngốc nghếch đến . Dù chia lợi tức thì , cơm ăn nước uống mỗi ngày, chẳng lẽ tốn tiền ư? Họ ăn uống sung túc, thể cũng dần khỏe mạnh hơn. Chuyện lưu đày của khác , rõ. chuyến lưu đày của bọn họ, tuyệt đối thoải mái hơn khác bao nhiêu . Ăn no mặc ấm, đôi khi còn thể xe ngựa, xe lừa các thứ.

 

Trở về nhị phòng, Nguyệt Chấn Giang lập tức nổi giận với thê tử , trừng mắt nàng, : “Đều tại nàng, ngày nào cũng đông tây bên tai , bây giờ thì , A Ly giận, sẽ dẫn chúng kiếm tiền nữa.” Hồ thị thấy phu quân tức giận, sợ sẽ bỏ mặc , liền trực tiếp tố giác , : “Thiếp cũng đại tẩu hôm đó , nên mới nhắc đó thôi.” “Đại tẩu?” Nguyệt Chấn Giang liếc về phía Khương thị, nhíu mày : “Sau nàng ít đến gần nàng thôi, rảnh thì chi bằng chuyện nhiều với bá nương.” “Thiếp .” Hồ thị gật đầu. Bây giờ nàng cũng hiểu , Khương thị là đang lợi dụng nàng bia đỡ đạn.

Mèo Dịch Truyện

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-114-tinh-so-chia-tien.html.]

“Nguyệt tiểu thư, chuyện gì ?” Hồ Vi thấy Nguyệt Chấn Giang rời , liền bước tới, lo lắng hỏi: “Cần mặt ?” “Không gì, chỉ là cảm thấy chúng bán mấy lượt hàng mà vẫn chia lợi tức, cho rằng chúng sẽ tham lam bạc của .” Vừa lời , Hồ Vi khỏi khinh thường Nguyệt Chấn Giang. Bọn họ bán mấy lượt thì đúng là sai, cũng kiếm ít tiền. Sở dĩ chia lợi tức, chẳng qua là để kiếm thêm một chút mà thôi. Một khi chia hết tiền kiếm , thì họ sẽ chỉ còn vốn. Đến lúc đó, dù mua hàng hóa nữa, cũng sẽ thuận tiện như bây giờ. “Vậy Nguyệt tiểu thư định thế nào? Chắc chắn chỉ riêng suy nghĩ .” “Đợi chuyến hàng bán xong thì chia.” Nguyệt Phù Ly , những cỗ xe ngựa bên cạnh. Cùng với việc việc buôn bán của họ ngày càng lớn mạnh, xe ngựa tăng lên năm cỗ, xe lừa bốn cỗ. “Cũng !” Hồ Vi thì phản đối. Dù chia tiền sẽ ít một chút, nhưng lòng an , đối với họ cũng là chuyện . Nếu , thời gian trôi , nội bộ mà lục đục thì thật chẳng chút nào.

 

Lại qua hai ngày, hàng hóa cuối cùng cũng bán hết. Bán hết hàng xong, Nguyệt Phù Ly cũng vội mua hàng, mà là mang bạc về, bắt đầu tính toán chia tiền. Vừa sắp chia tiền, ở nhị phòng đều vui mừng khôn xiết. Bọn họ ai nấy đều tự tính toán, đầu tư hai mươi lượng bạc, kiếm năm mươi lượng . Nói cách khác, trừ vốn, họ vẫn còn thể nhận năm mươi lượng. Tính xong sổ sách, Nguyệt Phù Ly chia lợi tức cho , : “Sở dĩ chia nhiều như , là vì đây dùng tiền các ngươi kiếm để tái đầu tư. lẽ chê kiếm nhiều tiền quá, cứ mãi đòi chia lợi tức. Đã , quyết định chỉ giữ vốn của các ngươi, tiền kiếm mỗi khi bán hết hàng sẽ trả cho các ngươi, cũng để các ngươi khỏi bận tâm, còn lo lắng sẽ tham lam tiền của các ngươi.”

 

---

Loading...