Sau khi bị tịch thu gia sản và lưu đày, ta dẫn cả nhà làm ruộng rồi đăng cơ - Chương 113: Muốn Chia Lợi Nhuận ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:25:10
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

nếu thể ăn ngon một chút, thì vẫn nên cố gắng ăn ngon một chút. Con đường phía còn dài, sẽ gặp nguy hiểm và khó khăn gì. Ta hy vọng khi thực sự gặp , sẽ thể mà kéo chân , hiểu ?” “Ta , đại tỷ.” Nguyệt Linh Tuyết gật đầu, chút áy náy nàng, : “Đại tỷ, chúng thật vô dụng, nếu thể giúp tỷ gánh vác .”

 

Nguyệt Phù Ly , mỉm : “Ngươi bây giờ giúp quản sổ sách là đang giúp gánh vác . Được , đừng nghĩ nhiều như , công việc của .”

 

“Ừm, . Đại tỷ, nếu chỗ nào cần dùng đến , tỷ nhất định với , ?”

 

“Được, nhớ .”

 

Tiễn Nguyệt Linh Tuyết , Nguyệt Phù Ly Tam Nương, hỏi: “Tam Nương, các ngươi vẫn quyết định cùng chúng ?”

 

“Tiểu thư, lời gì chứ, chúng quyết định thì chắc chắn sẽ hối hận .”

 

“Được, nếu ngươi , thì sẽ hỏi nữa. Giúp việc cho , nhất định sẽ phụ lòng các ngươi.”

 

“Yên tâm .” Tam Nương rạng rỡ, cảm thấy theo nhầm chủ tử.

 

Một hàng từ từ tiến về phía , vì tiền nên bữa nào cũng thịt. Điều duy nhất là họ chỉ thể nấu ăn ngoài trời, khi trời nắng thì . một khi gặp mưa thì chút phiền phức. Nguyệt Phù Ly phát hiện vấn đề , liền lập tức mua mấy tấm bạt che mưa ở thị trấn gần đó, thể che hàng hóa ướt mưa, thể dựng lều nấu ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-113-muon-chia-loi-nhuan.html.]

 

Mèo Dịch Truyện

Những chi thứ hai, vì ăn ngon, từng một trông vẻ tinh thần hơn nhiều. Người nhiều năng lượng thì thích tìm chuyện gây rối. Đây , vì mười ngày trôi qua, Nguyệt Phù Ly vẫn chia lợi nhuận, cho dù mỗi kiếm bao nhiêu tiền, mua bao nhiêu hàng nàng đều sẽ qua, nhưng vì thấy tiền thật, của chi thứ hai bắt đầu chút bất mãn.

 

“Các ngươi chia lợi nhuận?” Nguyệt Phù Ly lạnh nhạt Nguyệt Chấn Giang đang , : “Cũng , vốn dĩ định một tháng chia một . nếu ngươi bây giờ nêu , thì sẽ trực tiếp coi như ngươi rút vốn. Sau ăn, sẽ cho ngươi tham gia nữa.”

 

“A Ly, tỷ thể như chứ?” Nguyệt Chấn Giang chút vui, chia lợi nhuận là thật, nhưng cũng rút vốn a. Nếu thật sự rút vốn, chẳng chỉ thể những khác ăn ngon uống sướng ? Điều tuyệt đối .

 

“Ta chứ? Không chính ngươi nêu chia lợi nhuận ? Nếu , thành cho ngươi gì sai?”

 

“A Ly, tỷ thành cho thì sai, nhưng thể rút vốn, cho chơi cùng nữa chứ? Ta rút vốn .”

 

“Ngươi thì , nhưng hành vi của ngươi biểu thị ngươi chơi cùng chúng nữa, chẳng ? Ngươi rằng chúng ăn chỉ ngươi bỏ tiền, đều bỏ . ngươi xem, ngoài chính ngươi , còn ai hỏi về việc chia lợi nhuận ?”

 

“Ngươi nhắc đến, cứ như chia lợi nhuận cho các ngươi . Ta chẳng đang nghĩ để kiếm nhiều hơn một chút mới chia ? Ngươi cũng xem chúng bây giờ đang ăn uống gì? Chẳng lẽ tiền ăn uống , là từ trời rơi xuống ?”

 

Nguyệt Chấn Giang Nguyệt Phù Ly đến chuyện ăn uống, mặt lập tức đỏ bừng. Mỗi ăn, đều nghĩ là đang tiêu tiền của Nguyệt Phù Ly, cho nên ước gì thể ăn càng nhiều càng . Nếu vì họ bộ hàng ngày tiêu hao năng lượng, bây giờ chắc trở thành một tên béo ú .

 

---

Loading...