Nghe đến đây, Nguyệt Phù Ly cơ bản xác định, đây chính là những kẻ báo tin cho thổ phỉ. Quả đúng là đạp phá giày sắt tìm thấy, đến khi chẳng tốn công sức nào. Vốn dĩ nàng còn nghĩ tìm Tiền Phú Quý, dò hỏi kỹ càng một phen. Nào ngờ, để nàng gặp tiểu tư của Tiền phủ ngay sơn trại . Rất , kẻ dẫn đường tự chui đầu lưới , nàng tạm thời giữ . Vừa , bên cũng chẳng còn chuyện gì, nàng thể đến Tiền phủ một chuyến .
Thấy Nguyệt Phù Ly dời trường kiếm , tiểu tư khẽ thở phào nhẹ nhõm. Hắn thầm nghĩ, quả nhiên danh tiếng Tiền gia vẫn hữu dụng, ngay cả nữ nhân mắt cũng kiêng dè ba phần. Chẳng trách lão gia nhà thể trở thành thủ phú của huyện, chỉ bởi vì cấu kết với thổ phỉ và quan phủ, mà còn quen nhiều giang hồ nhân sĩ. Nhìn cô nương mắt tên lão gia, ắt hẳn cũng là giang hồ mà lão gia quen .
“Vừa , việc cần gặp Tiền lão gia, lát nữa ngươi hãy dẫn đường cho .” “Dạ !” Tiểu tư chẳng nghĩ ngợi gì mà lập tức đồng ý. Sau khi đồng ý, mới sực tỉnh, cảnh giác Nguyệt Phù Ly, hỏi: “Cô, cô tìm lão gia nhà ?” “ , lão gia nhà ngươi cách đây lâu tặng một đại lễ, đến tận nơi cảm tạ cho tử tế.”
Nghe Nguyệt Phù Ly , tiểu tư cũng nghĩ nhiều, cho rằng lão gia nhà thật sự tặng lễ cho Nguyệt Phù Ly, và nàng thật sự cảm tạ lão gia. Song nào , lễ chẳng lễ .
“Nếu như , tiểu nhân xin dẫn đường cho nữ hiệp.” “Không vội, đợi xử lý xong chuyện sơn trại .” Nguyệt Phù Ly , b.ắ.n một tấm truy tung phù lên tiểu tư, cốt là để đề phòng bỏ trốn, khiến tìm . Tiểu tư thấy Nguyệt Phù Ly ở bên cạnh, còn cách nào kho hàng, đành theo nàng. Hắn thầm nghĩ đợi về phủ sẽ kể chuyện cho lão gia, hoặc đợi cơ hội tự lấy cũng . Nguyệt Phù Ly trở quảng trường, các nữ nhân và Lục Cảnh Hành đều đang chờ đợi nàng.
Nhìn thấy thu xếp thỏa, Nguyệt Phù Ly mỉm , đến mặt các nữ nhân, hỏi: “Các vị tỷ tỷ, tiếp theo các tỷ tính toán gì?” “Nguyệt cô nương, chúng đều thổ phỉ bắt về, nhà cửa chắc chắn thể , cô nương thể thu lưu chúng chăng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day-ta-dan-ca-nha-lam-ruong-roi-dang-co/chuong-102-theo-chang-den-cung.html.]
Mèo Dịch Truyện
Sợ Nguyệt Phù Ly từ chối, nữ nhân lên tiếng lập tức : “Cô nương cứ yên tâm, chúng đều chút nghề thủ công nhỏ, tự nuôi sống bản thành vấn đề.” Nguyệt Phù Ly thì nhận họ, nhưng phận hiện giờ của nàng thích hợp. Chẳng lẽ, để những cùng họ chịu cảnh lưu đày ?
Nhận thấy sự khó xử của Nguyệt Phù Ly, lòng Tam nương khẽ chùng xuống, hỏi: “Cô nương đang gặp khó khăn gì chăng?” “Không giấu các tỷ tỷ, là Nguyệt gia, hiện đang đường lưu đày, các tỷ tỷ theo sẽ thích hợp.”
Chẳng đợi Tam nương lên tiếng, Lục Cảnh Hành một bên đột nhiên giành lời hỏi , khó hiểu : “Ngươi là phạm nhân lưu đày, tại ngươi xuất hiện ở đây?” Nguyệt Phù Ly trả lời câu hỏi của Lục Cảnh Hành, mà trực tiếp : “Ta xử lý xong chuyện ở đây, liền về đội ngũ lưu đày.”
“Cái ?” Tam nương Nguyệt Phù Ly giống đang dối, khỏi khó xử, nàng đầu những khác, hỏi: “Các tỷ , các ngươi nghĩ ?” Các nữ nhân , nhất thời .
Bỗng nhiên, một nữ nhân mặc y phục màu vàng bước , Nguyệt Phù Ly, kiên quyết : “Nguyệt cô nương, bất luận cô là tự do là phạm nhân, đều quyết theo cô .”
---