Sở Y Nhất chính là  đáng tin cậy của bọn họ,  thời khắc đặc biệt , Sở Y Nhất cần   lên dẫn dắt bọn họ tiến về phía .
“Đừng vội, cứ chờ .”
Chờ ư?
Chờ điều gì? Chẳng  em  đến một ?
Đường Cường  Cố Tiểu Thuyên, Cố Tiểu Thuyên lắc đầu.
Chú đừng  cháu, cháu luôn  cùng chú, cháu   gì cả.
Không  cách nào, cũng  nghĩ  cách nào, Sở Y Nhất  án binh bất động, Đường Cường và Cố Tiểu Thuyên đành  ngoan ngoãn ở trong phòng .
“Đây là bản đồ tuyến đường chỗ đó?”
Sở Y Nhất cầm lấy một tờ giấy quản gia đưa cho,  đó là tuyến đường, còn đánh dấu từng địa điểm.
Tầm mắt của cô cuối cùng cũng dừng  ở nơi  vẽ một ngôi  năm cánh màu đỏ.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nơi  đang nhốt  nhà của ông chủ Ngưu ?”
“ ,  thể là tên đầu trọc   coi ông chủ Ngưu  gì nên   nhiều  canh giữ, chỉ  hai , nhưng   đến chỗ đó thì cần   qua chỗ ,  xem, chỗ  khá nhiều .”
Hóa  lúc Cố Tiểu Thuyên rời , Sở Y Nhất  rõ ràng với quản gia, quản gia thả  một chiếc máy bay   lái mini, dọc đường theo Cố Tiểu Thuyên đến chỗ đầu trọc bên .
Cũng  cần ai gọi, nó kiểm tra bên   kỹ.
Có bao nhiêu  ở đó, những   nhốt ở ,  thế nào để ,  thế nào để rời  một cách an , tất cả đều  rõ ràng.
“Làm  lắm.”
Sở Y Nhất bật ,  thứ , chẳng   hiệu quả càng cao .
Xem  ngày mai  thể  tìm ông chủ Ngưu .
Sáng sớm ngày hôm , Sở Y Nhất đến gõ cửa nhà Đường Cường, bọn  Đường Cường  tâm sự, ngủ cũng  ngon giấc,  thấy tiếng gõ cửa vội vàng chạy tới mở cửa.
“Thím.”
“Ừm, dậy cả  , thu dọn , chúng   chuẩn   tìm ông chủ Ngưu.”
“Hả? Ồ, , xong ngay đây...”
Đường Cường cũng   cuộc  chuyện giữa hai  trong phòng,   tranh thủ thu dọn cũng sắp xong .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-797.html.]
“Em gái, em nghĩ  cách gì ? Giờ chúng  đến tìm ông chủ Ngưu để  gì?”
Vừa  khỏi cửa, Đường Cường  kìm  hỏi Sở Y Nhất.
“Anh, tối qua em  nghĩ  cách tìm hiểu rõ tình hình bên chỗ tên đầu trọc , cũng    nhà của ông chủ Ngưu  nhốt ở nơi nào, giờ chúng   tìm ông chủ Ngưu để bàn bạc với  , bảo   phối hợp với chúng ,  đó cứu  nhà của   .”
Đường Cường và Cố Tiểu Thuyên sững sờ, chẳng  đêm qua   đều  ngủ hết , cô  tìm hiểu từ lúc nào? Điều   hai  đàn ông  để mặt ở  đây.
“Đi thôi, các   đây  gì thế, thời gian gấp gáp, nhiệm vụ nặng nề, giờ chúng   nhanh chóng ăn sáng.”
“Ồ ồ, đến  đây.”
Chà, thôi kệ , Sở Y Nhất bản lĩnh  chỉ một ngày hai ngày , xung quanh thực sự  tìm thấy ai giỏi giang hơn cô, cho dù là đàn ông  phụ nữ, tất nhiên cũng  trong phạm vi quen  của họ.
“Sao các   đến đây?”
Mới  mấy ngày  gặp, ông chủ Ngưu rõ ràng   đổi thăng trầm hơn  nhiều, mắt thường  thể thấy  sự tiều tụy của  .
“Tất nhiên là chúng  đến giúp  , là bạn bè, giờ  gặp khó khăn,  chúng   thể khoanh tay   .”
Đường Cường  thẳng.
Ông chủ Ngưu rõ ràng đang ngẩn , dạo    thực sự  quẫn bách,  nhiều việc  thể lo hết , lô hàng Sở Y Nhất đang cần vẫn  giao,   còn tưởng   họ đến để giục hàng.
“Cảm ơn  , nhưng chuyện    là vụ  ăn, nên    các   kéo  chuyện  chỉ vì .”
Nếu    coi  là bạn thì   cũng nên cân nhắc cho họ.
“Tuy   giữa  và  rốt cuộc  mâu thuẫn gì, để  phát rồ bắt chị dâu và bọn trẻ , nhưng  nghĩ việc khẩn  mắt là  cứu họ  ngoài.”
“Sao các    chuyện  nhà   bắt ?”
Ông chủ Ngưu với vẻ mặt nghi ngờ, hiện tại  ít   đến chuyện , nên   họ  ?
Nhìn vẻ mặt cảnh giác của ông chủ Ngưu, Cố Tiểu Thuyên thấy hoang mang  hiểu tại .
“Ông chủ Ngưu,  đừng hiểu lầm, bên cạnh     của chúng .   chị dâu xảy  chuyện là vì kể từ  khi kết   ,  và chị dâu  liên lạc,   đến Thâm Quyến, cũng là  đầu ghé thăm, đến nhà  mới  chị dâu và bọn trẻ  xảy  chuyện như thế.”
Đối với câu   của Sở Y Nhất, ông chủ Ngưu vẫn tin, vì vợ    nhắc đến Sở Y Nhất  mặt    chỉ một , Sở Y Nhất gửi thứ  cho cô , gửi thứ  cho bọn trẻ, giữa hai  thực sự  qua  với .
“Xin , đúng là dạo   xảy  chuyện. …”