Sở Y Nhất  đến, ánh mắt kiên định    và hỏi.
“Đây là  cự cãi với các  , rõ ràng là cửa hàng các   thái độ quá kém,  cũng  thể  các  bắt nạt , cũng  giãi bày cho bản  chứ.”
Anh  quan sát kỹ Sở Y Nhất, giọng  bất giác thận trọng hơn.
“Ồ? Vậy , nếu chúng    thái độ   thì mời  rời khỏi đây, để  khỏi   trải nghiệm tồi tệ.”
Nói xong, Sở Y Nhất  tư thế “mời”.
Không ngờ    thấy, trái  còn hăng hái.
“Tại    ?   , các   xin  chúng , bồi thường tổn thất tinh thần,   hù dọa,  nhát gan lắm, các   đưa tiền cho  để  đến bệnh viện...”
Sở Y Nhất   trai “ngang ngược”  với vẻ mặt   nên lời, trong lòng tức giận bật .
“Dạo  kiếm tiền dễ như  ? Cậu nghĩ chúng  tiêu tiền như nước ?”
 là khu rừng lớn  thì loài chim nào cũng .
“Thế nào, các  ỷ đông  bắt nạt  ít,   còn  đánh  , các  đánh  ...”
Nói thì  thôi, còn tiến  gần chỗ Sở Y Nhất và Chu Thanh Thanh, Chu Thanh Thanh thực sự  chịu đựng  bộ dạng ngang ngược của  ,  sợ   thực sự  Sở Y Nhất  thương nên đưa tay  dùng sức đẩy  .
Cũng   là do Chu Thanh Thanh quá mạnh    quá yếu, Chu Thanh Thanh mới đẩy một cái    ngã xuống đất .
“Ôi trời, các   gì thế, đau quá  mất...”
Động tĩnh quá lớn , Chu Lộ cũng  đến.
“Có chuyện gì thế?”
Hai  còn  kịp trả lời Chu Lộ,   thấy   nửa   đất la to.
“A, ngọc bội của .”
Giọng  thật sự  chói tai,  chỉ thu hút ba  bọn họ, ngay cả những  trong cửa hàng xung quanh cũng  giật , chậm rãi  về phía bên .
Sở Y Nhất  về  , thấy trong tay   đang cầm một chiếc ngọc bội  vỡ, khuôn mặt lộ  vẻ buồn bã.
Chu Thanh Thanh sửng sờ, cô   từng gặp  chuyện như , chẳng lẽ là do cô   đẩy ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-789.html.]
Cô  thấp thỏm  Sở Y Nhất và Chu Lộ đang  đến.
Sở Y Nhất   gì, chỉ  cô  với ánh mắt an ủi.
“Sao các   như thế, đây là đồ gia truyền của gia đình , giờ vỡ , cô     đây?”
Anh  thấy càng lúc càng nhiều  vây quanh thì  càng kích động hơn.
“Mọi  đến giúp  phân xử, khi  đến cửa hàng, họ coi thường  khác,  thái độ  , giờ họ đẩy  ngã xuống đất, khiến đồ gia truyền của , chiếc ngọc bội vô giá cũng  vỡ , các bác các  chị,    xem  nên bồi thường  ?”
Xung quanh  một   là hàng xóm của đám  Sở Y Nhất một thời gian , họ cũng   tính tình của Sở Y Nhất, nhưng vẫn  một       qua đường thu hút.
Đột nhiên  thấy    như , ai cũng cho rằng     lý.
“Ái chà, là các   đúng , đó là đồ gia truyền của  , giờ các   hư  thì  đền cho   thôi.”
“ thế, cửa hàng của các  lớn như thế, cũng  thể ức h.i.ế.p khách hàng .”
“ thế, lấy tiền khách hàng, giờ còn  tay với khách hàng, thực sự ngày càng    gì nữa.”
...
Sở Y Nhất  những  đang lên tiếng, dường như gương mặt  lạ, trong ấn tượng hình như   ai đến mua đồ trong cửa hàng của cô,  những   lúc    lên tiếng, thật khiến  khác  suy nghĩ.
“Nếu      phân xử thì phiền  kể   chuyện từ đầu đến cuối, đừng ngắt đầu bỏ đuôi,  những lời ba  để   hiểu lầm, tại  chúng   đẩy ,  lớn thế , chúng   đẩy   ngã , hơn nữa còn trùng hợp  vỡ đồ gia truyền của .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Sở Y Nhất  , giờ cô  thể khẳng định rằng đây là tìm đến ăn vạ .
“Các  nhân lúc   phòng    tay, nếu  thì  cũng  thể ngã thê thảm như thế, khuỷu tay đến giờ vẫn còn đau,   chừng cũng rách da .”
“Ồ,  tại  chúng   đẩy  nhân lúc   phòng ?”
Sở Y Nhất  vội phản bác mà tiếp tục hỏi theo dòng suy nghĩ của  .
Anh      rằng  đang từng bước nhảy  hố của Sở Y Nhất  đào.
“Vậy  hỏi các  , hỏi   gì?”
Anh  vẫn   đất,   ý định  dậy, bực  khi  Sở Y Nhất liên tục hỏi  .
“Đừng   những điều vô nghĩa với , g.i.ế.c  thì đền mạng, nợ nần thì trả tiền, ngay cả học sinh cũng  đạo lý , các   hư đồ của  thì nên bồi thường cho .”