Cố Tiểu Thuyên  dứt lời, Sở Y Nhất  nở nụ , Cố Tiểu Thuyên  hiểu,     thật lòng, chắc thím sẽ  trách lời  của  chứ.
“Tiểu Nguyệt, nếu  như thế thì chúng  bàn với  về những vấn đề như nội dung công việc và thời gian  việc, tiền lương...”
Sở Y Nhất     về phía bàn  và  xuống, mơ hồ  thấy ấm nước vẫn còn bốc  nghi ngút, chắc chắn là Tiểu Thuyên đến pha lúc tối.
Vừa rót chén  cho  và Chu Tiểu Nguyệt, cô   hiệu cho cô  cũng  xuống.
Cố Tiểu Thuyên thật    bọn họ  chuyện gì, nhưng   chút ngượng ngùng, nên đành   đến nhà kho cách xa bọn họ nhất để sắp xếp đồ đạc.
Dù ở  xa nhưng tiếng  của thím và Chu Tiểu Nguyệt thỉnh thoảng  khiến Tiểu Thuyên  khỏi ngước .
“Tiểu Thuyên, cháu đến đây.”
Vào đúng lúc , Sở Y Nhất hắng giọng gọi to.
“Dạ đến đây thím.”
“Tiểu Thuyên, từ nay cửa hàng chúng   thêm một đồng chí mới, đó là Chu Tiểu Nguyệt, bạn  mới đến đây, cháu chỉ bảo thêm cho bạn  nhé. Tiểu Nguyệt, cố gắng  quen với công việc ở cửa hàng chúng  sớm nhé.”
“Vâng, thím, cháu  , cháu sẽ chỉ bảo cho cô , lát nữa sẽ dẫn cô   xem cửa hàng của chúng .”
Thế là “Cửa hàng tạp hóa Vô Ưu”   thêm một thành viên, trong lòng Cố Tiểu Thuyên  vui mừng, dù  Chu Tiểu Nguyệt cùng tuổi với  , cuối cùng   cũng  bạn .
“Tiểu Thuyên,   những thứ  cô chủ lấy ở   thế, thật là giỏi quá.”
Cũng   là Chu Tiểu Nguyệt  cảm khái bao nhiêu ,  thấy những thứ trong góc  cảm khái một  nữa.
“ cũng   nữa, dù  thì  nào thím cũng để đồ ở nhà kho, đến khi cần lấy  bán thì sẽ  với .”
Cố Tiểu Thuyên tiếp tục  việc, tranh thủ thời gian trả lời câu hỏi của Chu Tiểu Nguyệt.
Mấy miếng giẻ trong tay Chu Tiểu Nguyệt, cô  lau một lúc    những thứ mới lạ đó, cả buổi sáng     việc gì.
Nhìn thấy Sở Y Nhất mang theo thứ gì đó từ cửa  ,   lấy  tinh thần, bắt đầu nghiêm túc  việc.
“Tiểu Thuyên, Tiểu Nguyệt, đừng  nữa, nghỉ ngơi , đến đây ăn cơm .”
Sở Y Nhất để lên bàn thức ăn  đóng gói sẵn từ nhà mang đến.
“Cô chủ, buổi trưa còn cho ăn , quá  .”
Chu Tiểu Nguyệt bước đến   lời nào,  đồ ăn Sở Y Nhất mở , ôi chao, cũng thịnh soạn quá, còn  cả thịt, cô   kìm  nuốt nước miếng.
Tiểu Thuyên   xong việc , giờ mới  đến phủi bụi  áo quần.
“Dạ, thím,   ăn  , cháu  rửa tay cái .”
Nói xong, Tiểu Thuyên  ngoài rửa tay, Chu Tiểu Nguyệt cảm thấy  bối rối, cũng    ngoài.
“Đợi  với Tiểu Thuyên,   cùng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-699.html.]
Sở Y Nhất  chằm chằm bóng dáng hai  một lúc mới  đầu  xuống với vẻ mặt khó hiểu.
“Cô chủ, những món  dì tự  ? Dì giỏi quá, mùi vị cũng ngon nữa, cháu  bao giờ ăn món nào ngon như thế, trời ạ, cháu cảm thấy bụng cháu sắp no căn cứng .”
Chu Tiểu Nguyệt cảm khái, miệng  ngừng ăn hết miếng  đến miếng khác.
Cố Tiểu Thuyên  dáng vẻ Chu Tiểu Nguyệt giống như  thấy chính  khi  mới tới thủ đô, cũng suy nghĩ như thế, khác với Chu Tiểu Nguyệt là    thể   .
“Thím của  nấu ăn ngon lắm,  việc trong cửa hàng chúng , về mảng ăn cơm thì cô tuyệt đối là vượt xa những   việc ở nơi khác.”
Cố Tiểu Thuyên khẳng định  lời  Chu Tiểu Nguyệt.
“Ngon thì ăn nhiều .”
Nói xong, cô gắp cho Cố Tiểu Thuyên và Chu Tiểu Nguyệt mỗi  một đũa.
Chu Tiểu Nguyệt ngẩn   thức ăn trong bát của ,    trong bát của Tiểu Thuyên,  đó mở miệng  cảm ơn.
Ăn cơm xong, Tiểu Thuyên thu dọn bát đũa, mang  ngoài rửa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Tiểu Nguyệt  bàn ăn  vội cầm giẻ lau.
“Cô chủ, cháu  ngoài giặt giẻ lau.”
“Ừm,  .”
Chu Tiểu Nguyệt  xổm bên cạnh Cố Tiểu Thuyên, tuy đang giặt giẻ nhưng đầu óc  trôi   lâu.
“Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt, đang  gì thế?”
Cố Tiểu Thuyên  Chu Tiểu Nguyệt bên cạnh cho giẻ lau  giặt  thau nước sạch dùng để rửa bát một  nữa,   vội lên tiếng hỏi.
“À, ồ,  đang phân tâm .”
Chu Tiểu Nguyệt ngượng ngùng , vội vàng nhặt giẻ trong nước lên vắt khô.
“Tiểu Nguyệt, cô   thế? Có tâm sự gì ?”
Đây mới là ngày đầu tiên    mất tinh thần như thế,      ?
“Tiểu Thuyên,   xem,   cô chủ đang  thành kiến với ?”
Tiểu Nguyệt cau mày   những nghi ngờ trong lòng.
“Sao cô  nghĩ như thế? Thím đối xử   với cô.”
Cố Tiểu Thuyên   khó hiểu,    như thế,   thể cho rằng thím đang  thành kiến với cô  chứ?
.