Sở Y Nhất      thấy dáng vẻ căng thẳng của Tiểu Thuyên,  kìm   vài câu.
Cố Hướng Đông  vợ,  cô cũng đang nghĩ đến Tiểu Thuyên nên  cũng  thêm vài câu với Tiểu Thuyên.
“Vậy cháu  lời thím, qua một thời gian nữa, nhiệm vụ chủ yếu của cháu hiện tại chính là nhanh chóng  quen với với nhịp sống và môi trường sống ở đây.”
Tiểu Thuyên cảm kích  Sở Y Nhất,   cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Bảo thi đại học và trúng tuyển  trường đại học lý tưởng của  nên bây giờ   và Khai Tâm  đến trường, lúc sáng  khi hai  em  ngoài, chỉ còn  Sở Y Nhất và Cố Tiểu Thuyên ở nhà .
“Tiểu Thuyên, dì  đến cửa hàng, cháu  ở nhà    cùng dì?”
“Đi cùng dì ạ.”
Tiểu Thuyên  suy nghĩ gì, đưa  đáp án là cùng  ngoài với Sở Y Nhất.
“Y Nhất, cuối cùng cô cũng đến , cô xem, đồng chí  đến tìm cô, chắc là đến đặt phúc lợi Trung thu.”
Nhìn thấy bóng dáng của Sở Y Nhất, Chu Lộ vội vàng chạy  đón, cô thật sự  thể một  ứng phó với tình cảnh hiện tại,  thấy Sở Y Nhất thì mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ơ? Đây là  giúp việc cô tìm đấy ? Tốc độ cũng nhanh thật.”
“Không , đây là cháu của em, mới đến hôm qua, trong nhà   ai nên  đưa thằng bé đến trông cửa hàng của chúng .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ồ,  còn tưởng là  giúp việc cô  tìm .”
“Hoan nghênh cháu đến đây.”
Chu Lộ nở nụ  với Cố Tiểu Thuyên ở phía ,  hiểu    cảm thấy Chu Lộ ở  mắt  giống  .
“Chào dì, cảm ơn dì.”
Cậu  kính cẩn chào hỏi.
“Tiểu Thuyên,  khéo léo bày biện những vật phẩm , thường thì những mặt hàng bán chạy  đặt song song với tầm  để khách hàng bước   thể  thấy chúng trong nháy mắt, điều   thể tăng doanh  bán hàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-689.html.]
Cố Tiểu Thuyên là một nông dân điển hình  xuất  , thật thà, cần cù và chịu khó.
Kể từ    Sở Y Nhất đưa  đến đây, mấy ngày    thường đến sớm,  đến cửa hàng  bắt đầu quét dọn, tủ trưng bày và những sản phẩm bày bán đều   dọn dẹp sạch sẽ.
Hiện tại  bắt đầu thu dọn những thứ   sắp xếp gọn gàng, Chu Lộ    dọn đồ khỏi vị trí ban đầu,  đến bên   kiên nhẫn chỉ bảo.
“Cháu xem, vị trí  là ví trí khá  của cửa hàng, chúng  thường sẽ bày những sản phẩm  lợi nhuận cao, còn thứ  dạo gần đây bán  chạy nên đặt ở đây.”
Chu Lộ lấy qua  những thứ Cố Tiểu Thuyên  đặt, Cố Tiểu Thuyên cảm thấy ngại ngùng, giống như một đứa trẻ phạm  sai.
“Cháu đừng cảm thấy ngại, cho dù là ai cũng sẽ thấy lúng túng khi  quen với một cái gì đó mới, đây chỉ là một quá trình. Hãy  nhiều hơn và học nhiều hơn, cháu sẽ sớm hiểu  bí ẩn của nó,  khó .”
Cảm nhận  sự khó khăn của Cố Tiểu Thuyên, Chu Lộ mỉm   Cố Tiểu Thuyên, vỗ vai trấn an  .
Cô   Sở Y Nhất ,   bỏ  từ lúc đứa trẻ  còn nhỏ,   và bố sống nương tựa  , trong quá trình lớn lên thiếu sự chăm sóc của  nên cô  thương đứa trẻ .
“Cảm ơn dì, cháu sẽ cố gắng học chăm chỉ.”
Mặc dù Cố Tiểu Thuyên cảm thấy bối rối vì   sai, nhưng thực      ơn Chu Lộ, mỗi   chuyện với   đều  dịu dàng, ánh mắt tươi    ,  nào cũng  cảm giác như  ruột .
Cậu  cũng sẵn lòng  Chu Lộ chỉ bảo mà  cảm thấy chán ghét.
“Vậy thì , cháu   thì dì sẽ chỉ bảo thêm cho cháu.”
Chu Lộ  dắt Cố Tiểu Thuyên đến dãy tủ trưng bày bên tay  cửa  .
“Cháu xem, khi khách hàng từ ngoài cửa bước , dãy tủ trưng bày bên  cũng  thể đặt một  mặt hàng đang bán cháy, vì đa  chúng   thói quen sử dụng tay , đặt sản phẩm  bán chạy nhất ở bên  cạnh lối  mua sắm chính hoặc tủ trưng bày, khi khách hàng  qua  kích thích mua hàng và  tăng thu nhập cho cửa hàng của chúng .”
Cố Tiểu Thuyên    gật đầu, nếu   Chu Lộ  với   thì   cũng   vị trí của mặt hàng    nhiều điều bí ẩn như , hơn nữa  qua còn  cảm giác  thực tế, cửa hàng kinh doanh  chắc là  thể tách rời khỏi những điều nhỏ nhặt .
Sau đó, Cố Tiểu Thuyên để tâm nhiều hơn trong cửa hàng, quan sát thói quen lựa chọn của từng khách hàng, học tập cách giao tiếp của Chu Lộ và Sở Y Nhất để giao tiếp với khách hàng.
“Tiểu Thuyên trong khoản thời gian  trưởng thành  nhanh,  cảm giác cho dù chúng   ở trong cửa hàng thì thằng bé cũng  thể trông coi.”
Chu Lộ thấy Cố Tiểu Thuyên bận rộn nên  với Sở Y Nhất, giọng  tán thưởng  che giấu.