Cô   ảo giác chứ, cô  hình như  thấy bố  .
Hai ông bà đau lòng  Chu Lộ.
“Lộ, ba  đến , đừng sợ.”
Bà ngoại nắm tay Chu Lộ, nhẹ nhàng an ủi.
Chu Lộ  chịu đựng  nữa, nước mắt vô thức chảy .
“Em gái, Lạc Lạc, ăn cơm thôi.”
Mợ của Lạc Lạc  bưng cơm đến  gọi trong phòng.
“Mẹ, mợ gọi chúng  ăn cơm .”
Lạc Lạc dừng ,  đầu  với Chu Lộ.
“Ừm,  thôi, ăn cơm  .”
Chu Lộ gấp  bộ quần áo cuối cùng trong tay, cất  ngăn tủ  lưng.
Sau khi Chu Lộ và Chu Xương  phẫu thuật xong, chuyển từ sân nhỏ đó đến nhà họ Chu, cả gia đình cùng chung sống.
“Anh,  ăn thêm .”
Chu Lộ  ngoài mua con gà mái hơn hai năm,  bồi bổ cơ thể cho  trai . Sau cuộc phẫu thuật, Chu Lộ mới   trai  hiến thận cho ,   cô  đang chảy dòng m.á.u nhà họ Chu, hiện tại nhà họ Chu  cho cô  thêm một mạng sống.
Tâm trạng của cô  lúc đó thực sự  thể diễn tả bằng lời, cảm xúc đan xen lẫn lộ, nhưng chắc chắn đó là cảm giác đó phần lớn là hạnh phúc.
“Em cũng ăn , cần  bồi bổ nhiều.”
Chu Xương  bao giờ hối hận vì  hiến một quả thận của  cho em gái, bây giờ cả nhà  thể  quây quần bên  dùng bữa,  hài lòng.
“Được  , chúng  đừng khiêm nhường nữa, cùng  ăn cơm , ăn no mới  thể khỏe mạnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-682.html.]
Chu Lộ  tít mắt,  dậy bới cho  trai một bát canh gà đặt  mặt,  đó  bới cho những  khác một bát.
“Em  theo Sở Y Nhất  việc, cô  phát lương cho em  cao, hơn nữa hiện tại việc kinh doanh bên cô   ,   sẽ càng  hơn, nên   cứ ăn uống no nệ, chúng  ăn .”
Khi sức khỏe của Chu Lộ  phục hồi khá hơn, Sở Y Nhất đến tìm cô , đề xuất Chu Lộ cùng Chu Lộ mở một cửa hàng tạp hóa kinh doanh.
Khi đó Chu Lộ  sửng sốt,  kinh doanh, chẳng lẽ họ cũng  thể kinh doanh ? Sẽ   bắt vì đầu cơ tích trữ chứ?
 Sở Y Nhất khẳng định với cô ,   kinh doanh cá nhân sẽ là xu hướng,  đường phố sẽ  nhiều tiểu thương,  bán hàng rong,   mua thứ  cần sẽ thuận tiện hơn  nhiều,   cần đến chợ đen riêng biệt tại một thời điểm riêng biệt để mua sắm.
Lúc đầu Chu Lộ    thể chấp nhận kiểu  đổi , nhưng cô    cảm động  những gì Sở Y Nhất , dựa  chính đôi tay của    tự do về tài chính, như  cô  cũng  thể cho Lạc Lạc một cuộc sống  hơn, cũng  thể  điều kiện cho Lạc Lạc nhập học ,  học những kiến thức.
Vì , với thái độ  thử, cô   mở một cửa hàng tạp hóa cùng với Lâm Dao Dao và Sở Y Nhất.
Ba  phụ nữ    theo xu hướng chung và bắt kịp làn gió mùa xuân của cải cách, cửa hàng tạp hóa của họ  tất cả  thứ,  khác  thứ gì thì cửa hàng của họ cũng  thứ đó,  khác   thì cửa hàng của họ cũng ,  nên công việc kinh doan của họ  .
Hiện tại Chu Lộ  thu nhập cao gấp mấy   công nhân bình thường,  khi sống cuộc sống mới, cô cảm nhận sâu sắc tầm quan trọng của gia đình đối với bản  nên  bộ  tiền kiếm  đều dành cho nhà họ Chu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ăn, uống, mặc, đều cung cấp  nhất trong phạm vi khả năng.
“Nhà nào mà  kiềm tiền để nuôi cái miệng? Con đó,   đừng  tiêu xài phung phí nữa, tiết kiệm tiền cho Lạc Lạc, để dành   con bé lấy chồng,  của hồi môn cho con bé.”
Mẹ Chu cũng , Chu Lộ luôn vì  , nhưng là một  , bà vẫn sẽ theo thói quen mà  vài câu.
“Con   ,   con sẽ chú ý hơn.”
Chu Lộ hứa với  Chu  chút do dự,  Chu lắc đầu,  bà   , đứa con gái nhỏ bé của  tính tình bướng bỉnh nhất, đừng  cô  nhu mì, trông  vẻ  cáu kỉnh, nhưng nếu cô   quyết định chuyện gì thì  khác đừng mong mà thấy đổi  cô .
Chu Lộ miệng thì hứa, nhưng thực sự cô     lời  ,  việc cô   bây giờ   chỉ vì gia đình  , tiêu cho   cũng  .
Sở Y Nhất gần đây   bận rộn, nguyện vọng  đây của cô  là  một cửa hàng nhỏ cho riêng ,  đó mỗi ngày  ở đó, từng khoản từng khoản tiền chuyển  tài khoản, cảm giác đó giống như  ở nhà, tiền từ  trời rơi xuống.
A, nghĩ đến thôi cũng thấy  sảng khoái.
 bây giờ cô   còn nghĩ như  nữa, ước nguyện  đây cô  cho là  đẽ  trở thành hiện thực , nhưng cô  chỉ  một cảm giác, đó là quá mệt mỏi.