Anh  cũng hỏi bác sĩ nhưng   tin tức gì về việc em gái sắp mổ, đúng lúc ở  lầu bắt gặp hai  họ.
Vừa  cũng  thấy họ trong phòng bệnh của em gái, nghĩ họ cũng là bạn của em gái nên đến đây hỏi.
“ là tối nay cô   phẫu thuật.”
“Phẫu thuật gì ?”
“Ghép thận.”
“Thận ở  , ai  phẫu thuật?”
Chu Xương cũng từng nghĩ, với tình hình  của em gái, cách hiệu quả nhất là tìm nguồn thận thích hợp mới  thể hồi phục cơ thể khỏe mạnh.
   cũng hiểu, ca phẫu thuật  hiện tại hầu như   ai ở Trung Quốc thực hiện,  ai sẽ giúp em gái thực hiện ca phẫu thuật bây giờ?
Đừng tưởng rằng cô bé    nhà  che chở thì  thể tùy ý lừa gạt cô bé, giờ   cũng đến , bất cứ ai cũng đừng hòng  tổn thương cô bé.
“Thận của Lạc Lạc, đương nhiên   đến phẫu thuật.”
“  đồng ý. Lạc Lạc vẫn còn là một đứa trẻ,   thể để con bé còn  một quả thận.”
Nghe thấy câu trả lời của Sở Y Nhất, Chu Xương càng kích động hơn.
Anh   chằm chằm Sở Y Nhất một lúc, cuối cùng ánh mắt dịu .
“Nếu em gái  tin tưởng họ thì  cũng tin tưởng cô, hy vọng   đừng để em gái  thất vọng, ngoài ,  còn  một yêu cầu...”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhìn  đàn ông  xa, Sở Y Nhất và Lâm Dao Dao  ,  đó đều  thấy sự khó hiểu trong mắt đối phương.
Ca phẫu thuật ngày hôm đó  tiến hành như dự kiến, bởi vì giữa chừng  chút chuyện nhỏ, cô cũng  giải thích với Chu Lộ, đúng lúc  thể để bọn họ  thể nghỉ ngơi nhiều hơn, điều chỉnh tâm lý.
Ngày hôm , Sở Y Nhất  danh sách trong tay ,  khuôn mặt lộ  vẻ lưỡng lự.
Họ giải quyết thế nào đây?
“Dùng của Chu Xương , Lạc Lạc vẫn còn là đứa trẻ.”
Ngay lúc Sở Y Nhất đang chần chừ   nên  gì thì  lưng vang lên một giọng  kiên định.
Cô  , thấy Chu Xương đang  phía  đẩy xe lăn của ông cụ.
“Lạc Lạc, ông ngoại với  bảo cháu  ngoài tìm gặp họ một lúc, họ  bàn với cháu chuyện  liên quan đến cuộc phẫu thuật của  cháu.”
Việc Chu Xương  hiến thận cho Chu Lộ  Lạc Lạc, Sở Y Nhất   quyền quyết định nên hai  vẫn cần tự bàn bạc với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-678.html.]
Nghe Sở Y Nhất  như , phản ứng đầu tiên của Lạc Lạc là kinh ngạc.
Không  họ mặc kệ cô bé và   ,  thì còn cần gì  bàn bạc nữa?
Thực  trong lòng vẫn  vài mâu thuẫn nhỏ.
“Lạc Lạc, mặc dù dì   giữa  và ông ngoại  xảy  chuyện gì, nhưng dì nghĩ  thể  giống như chúng    thấy,  lẽ là  hiểu lầm gì đó.”
Sở Y Nhất  thể   vẻ  bằng lòng  khuông mặt của Lạc Lạc, nhưng một ông  nguyện  cô bé hiến thận cho    thể tệ đến mức nào?
“Cháu  gặp họ , đều là   với ,  gì thì cứ  hết , đừng để bản   hối hận.”
Cô xoa đầu Lạc Lạc, dịu dàng .
Nhìn bóng dáng của Lạc Lạc, Sở Y Nhất thở dài.
Lựa chọn Giang Sơn là Chu Lộ bất hạnh, nhưng cô  cũng may mắn   một cô con gái hiếu thảo và hiểu chuyện, còn yêu quý  nhà của cô .
Để  tạo gánh nặng cho cô , cô    với cô  về điều đó.
“Y Nhất, cô đến  ,  .”
Sở Y Nhất bất giác   phòng bệnh của Chu Lộ, Chu Lộ  thấy cô, nhiệt tình chào hỏi cô.
Trong  thời gian tiếp xúc , cô cảm thấy Chu Lộ là    giáo dưỡng, tuy tinh thần sa sút nhưng nhiều lúc  thể đúng mực, chuyện gì cũng tiến thoái  mức độ, ở bên cô   thể khiến  khác thấy  thoải mái.
Cô đột nhiên  , Chu Lộ rốt cuộc   chuyện gì mà bao nhiêu năm nay   liên hệ gì với nhà họ Chu?
Rõ ràng là cả hai bên dường như vẫn quan tâm đến .
“Chị Lộ Lộ, bao nhiêu năm nay chị một  nuôi Lạc Lạc  cực khổ, tại    bao giờ nghĩ đến việc  về?”
Chu Lộ ngẩn , cô   ngờ rằng Sở Y Nhất sẽ hỏi vấn đề , tuy   rõ ràng nhưng cô  cũng  Sở Y Nhất thực sự đang  hỏi điều gì.
Tại   bao giờ nghĩ đến việc  về ?
Sao  thể  từng nghĩ đến ?
Giang Sơn ở ngoài đến năm thứ hai, cũng   gửi tiền nữa, lúc đó là  thời gian khá đặc biệt,  phận của cô  vốn dĩ cũng khá nhạy cảm, cũng  đè nén bao nhiêu năm.
Cô   nhà họ Chu nhất định sẽ  vui vẻ gì, trong bối cảnh thời đại như , ai  thể chỉ lo  ?
Vốn là trái với ý  của cha , cô  còn mặt mũi gì mà  về gây phiền phức cho gia đình.
Sau  Lạc Lạc dần lớn lên, cô  cũng bởi vì vất vả nhiều năm, hơn nữa tin đồn cũng  quá nhiều nữa, cuộc sống cũng dễ dàng hơn một chút.