cô bé cũng  ngờ dì Sở  sắp xếp  những chuyện , điều  khiến cô bé vô cùng cảm động, đồng thời trong lòng cũng quẳng  một  đó lớn.
Những giọt nước mắt  mới kìm nén, giờ  rơi  kiểm soát , nhưng     là ấm ức, mà là nước mắt cảm động  kìm ,  Sở Y Nhất  cho cảm động.
Nghĩ  càng thêm đau lòng.
Tại  một  lạ mặt,  quan hệ ruột rà với họ   thể dốc sức giúp đỡ họ, còn    quan hệ m.á.u mủ  rút lui  chút do dự?
Bố của cô bé như thế, ông ngoại và  cũng như thế.
Chà...
“Được , đừng  nữa, đôi mắt xinh    thành gì , lát nữa cháu  ,  cháu  còn nhận  cháu nữa đấy.”
Sở Y Nhất lau nước mắt  khuôn mặt của Lạc Lạc, trêu cô bé.
“Dì, cảm ơn dì, thực sự cảm ơn dì...”
Cô bé đột nhiên với tay ôm lấy Sở Y Nhất, Sở Y Nhất thấy mềm lòng.
Tâm trạng của Chu Lộ cũng  định hơn,  Lâm Dao Dao đang  buồn chán bên giường, trong lòng cũng thấy áy náy.
“Cô Lâm, chỗ  cũng   chuyện gì,   đừng lo,  là cô  việc gì thì về  .”
Cô  cũng   giao tình gì với Lâm Dao Dao, Chu Lộ  rõ, họ  thể đến đều là nể mặt Sở Y Nhất, càng như thế thì cô   càng cảm thấy  ngại, cảm thấy    lỡ việc của  .
“  bận gì cả, mỗi ngày thứ   nhiều nhất là thời gian,  , cô cứ mặc kệ , thích ngủ thì cứ ngủ,   gì thì cứ .”
Lâm Dao Dao   .
Trong lòng còn lẩm bẩm, nếu sớm  thì mang ít sách tiểu thuyết đến xem, ở đây cũng chán quá, hai  bốn mắt     khó xử nhỉ.
Chu Lộ nhất thời     tiếp lời của Lâm Dao Dao, câu  cũng quá thẳng thắn .
“ mà    điều , đợi cô  phẫu thuật xong, cơ thể khỏe  thì mau chóng ly hôn với Giang Sơn . Loại  gì thế,  đáng tin cậy chút nào. Cô với Lạc Lạc  chuyện lớn như thế,   cũng   mặt ở đây,  cũng phục luôn , thế là thế nào, cô  xem lúc đầu  cô  thích một    trách nhiệm như thế chứ?”
Lâm Dao Dao  thích Giang Sơn, mắng chửi  đời,     thấy vẻ mặt  tự nhiên của Chu Lộ.
Vân Mộng Hạ Vũ
 là cô   phân biệt   mới tạo nên kết quả ngày hôm nay, Chu Lộ cũng  từng nghĩ, đau khổ mà cô  đang  gánh chịu bây giờ   là ông trời trừng phạt  . Trừng phạt  vì một  như  mà cắt đứt mối quan hệ với gia đình  yêu thương , nên bây giờ cô  mới  nhà  thể trở về.
“Cô   linh tinh gì thế?”
Sở Y Nhất đưa Lạc Lạc  ,  thấy vẻ mặt của Chu Lộ  chút lúng túng, cô  Lâm Dao Dao   giữ  miệng, chắc chắn là   lời gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-677.html.]
“    gì, trò chuyện bình thường thôi mà.”
“Không , cô Lâm  cũng đúng, đúng là    mắt .”
Chu Lộ  thấy Lạc Lạc   mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chuyện ,    rõ, cô hãy gọi  là Dao Dao, cô gọi  là cô Lâm  thích hợp cho lắm,  kỳ cục.”
“Được , cô  với   ngoài chuẩn  ít đồ, buổi tối cần chuẩn   nhiều thứ, cô đến đây giúp  .”
Vừa  định  gì đó, nhưng  Chu Lộ gọi ,   kìm   .
“   hiểu những thứ đó của cô,    .”
Lâm Dao Dao    hiểu ý của Sở Y Nhất, vẫn   băng ghế với vẻ mặt miễn cưỡng.
“Nhanh lên, thật là...”
Sở Y Nhất  phí lời nữa, trực tiếp kéo  từ  ghế  dậy, kéo cô   ngoài phòng bệnh.
Chu Lộ  hai    phòng bệnh, trong lòng cảm kích.
“Còn giận  ?”
Nhìn Lạc Lạc từ lúc  đến giờ vẫn cúi đầu, Chu Lộ nhẹ nhàng .
“Xin ,  xin  con,   nên la con...”
Chu Lộ vẫn   xong, Lạc Lạc dụi dầu  lòng cô , cô bé   giận , chẳng qua là  chút bức bối, cảm thấy ngại quá mà thôi.
“Mẹ, đợi chúng  khỏe , chúng  cùng  cố gắng sống , chúng   dựa dẫm  ai, chỉ dựa  chính ,    ?”
Nói xong, cô bé dụi dầu  lòng Chu Lộ.
“Ừm, , chúng   dựa dẫm  ai.”
Chu Lộ xoa đầu Lạc Lạc, nhẹ nhàng trả lời.
Sở Y Nhất và Lâm Dao Dao  khỏi phòng bệnh,  đến cửa khoa nội trú thì  thấy một  đàn ông đeo kính, chính là  của Lạc Lạc.
“Xin chào,   từ chỗ bác sĩ đến, họ    về ca phẫu thuật của em gái , xin hỏi là     ?”
Chu Xương đưa bố trở  phòng bệnh,  đó   tầng lầu Chu Lộ đang ở, tìm một bác sĩ  liên quan, lúc    mới  em gái  rốt cuộc mắc bệnh gì.