Quản gia cảm nhận  Sở Y Nhất thiếu tự tin,  phá lên  nể mặt.
Ban đầu Sở Y Nhất chỉ trợn tròn mắt,    chuyện với quản gia.
 ai ngờ con   vẫn  thôi, nụ  càng lúc càng  kiêng nể gì.
“Chà,    đủ  đấy,  gì  mà ?”
Cuối cùng, Sở Y Nhất thực sự  chịu đựng nỗi,  kìm  mở miệng quở trách.
“ chỉ đang nghĩ, Tiểu Bảo, đứa trẻ  cũng quá chân thực , càng thú vị là cô   hai ba câu  lừa  thằng bé , đúng là đứa trẻ thành thật.”
“Thế nào là lừa gạt? Anh bớt phá hoại hình tượng của  ?”
Sở Y Nhất  trợn tròn mắt.
“ mà  chuyện nghiêm túc , chỗ   thể tìm  nguồn thận thích hợp ? Hay là cần  để Lạc Lạc  kiểm tra, xem điều kiện của nó  đạt yêu cầu ?”
Trong lòng Sở Y Nhất vẫn   Lạc Lạc còn nhỏ  gánh vác trách nhiệm nặng nề như , nhưng cô  chắc quản gia  nguồn thận thích hợp  .
Nếu Chu Lộ  nguồn thận của cô  là Lạc Lạc cung cấp thì nhất định sẽ từ chối, cho nên  nhất là tránh Lạc Lạc , tìm một nguồn thận khác thích hợp hơn.
“Chủ nhân của  ơi, cô thực sự xem  là hộp bảo bối , thứ gì cũng ,  thực sự   gì ngoại trừ các loại thiết  máy móc tân tiến nhất thôi, cô còn  nguồn thận phù hợp với Chu Lộ.”
Nói đến chuyện , quản gia cũng thấy  bất lực.
Anh  là một hệ thống   lái,   ai khác ngoài   và chủ nhân của , vì  bảo     để tìm một nguồn thận thích hợp.
Hơn nữa, đừng  là thích hợp, ngay cả  thích hợp cũng  .
Nghe quản gia  xong, Sở Y Nhất cau mày, nhất thời  nghĩ  cách nào khác.
Bên , khi Giang Sơn   khỏi cổng bệnh viện,  đó mới     cho Chu Lộ  Chu Mục Thâm đang  viện.
Đây  thể chỉ là định mệnh.
Giang Sơn  lưng rời , cũng    nhà khách mà  vòng  một con hẻm sâu.
Anh   sâu  trong con hẻm và nhẹ nhàng gõ cửa.
Một lúc , bên trong  giọng  thận trọng truyền  ngoài.
“Ai đấy?”
“Là , Giang Sơn.”
Người ở bên trong  thấy Giang Sơn báo họ tên mới mở cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-666.html.]
“Anh Sơn, cuối cùng  cũng đến .”
Người  rõ ràng cũng chính là  đàn ông  báo cáo  chuyện  tàu cho Giang Sơn.
Anh  nghiêng  để Giang Sơn   cổng,  đó thò đầu   xung quanh,  khi xác định   điều gì bất thường mới đóng chặt cửa .
“Nhận hàng thế nào ?”
Giang Sơn   đàn ông   và hỏi.
“Nhận gần hết ,  Sơn, tối nay còn một lô cuối cùng, đợi lô hàng  đến, hàng bọn họ cần đều đầy đủ .”
Người đàn ông thản nhiên đáp.
“Dẫn   xem hàng.”
Giang Sơn vẫn  yên, tổn thất    mang tiếng  với bên ngoài, lô hàng   thể phạm sai lầm nữa, càng   chỗ cho bất kỳ sơ suất nào xảy .
“Dạ ,  Sơn,   theo em.”
Người đàn ông dẫn Giang Sơn  mở một cánh cửa bí mật,  bật chiếc đèn pin mang theo bên  để Giang Sơn  thể  rõ cảnh bên trong.
Tất cả các loại di vật văn hóa, đặt  giá  tươm tất.
Số lượng nhiều, đầy đủ chủng loại, thực sự khiến   vô cùng kinh ngạc.
Cho dù là Giang Sơn  là  đàn ông , vẻ mặt  chút kinh ngạc, chắc  lẽ cũng thường  thấy cảnh tượng như thế.
“Anh Sơn, em cũng xem qua hàng , mặt hàng cũng  .”
Giang Sơn  xong   gì, chỉ nghiêm túc  từng thứ.
Sau khi xem xét liên tiếp nhiều loại hàng hóa khác ,   tháo găng tay  và phủi tay.
“Ừm, đúng là  tệ,  hãy thận trọng, lô hàng   thể để xảy  sơ suất nào, nếu  thì chúng  sẽ  còn uy tín với bên ngoài,   e là  cần nghĩ gì cả, chỉ cần về nhà và nghỉ ngơi..”
Nghĩ đến chuyện  , bọn họ  bức xúc,   là phạm thái tuế gì,  chuyện   sắp xếp  thỏa, nhưng vẫn xuất hiện sơ suất như , khiến bọn họ  chỉ  bồi thường lô hàng đó, mà danh tiếng mất nhiều năm mới gây dựng  cũng  ảnh hưởng  nhiều.
Trưởng tàu  tàu giải thích với họ rằng đó   là một tai nạn,  chuyện trong tương lai vẫn trông cậy   , vì  họ chỉ  thể tự gặm nhắm nỗi đau đớn.
 nếu để bọn họ  chuyện  là do ai  thì nhất định sẽ đối đầu đến cùng.
Lần ,   cũng  cố gắng hết sức để   chuyện , để cứu vãn những khoản tổn thất của .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Anh Sơn,  yên tâm , em nhất định sẽ để mắt tới, tự   kiểm tra  thứ, đảm bảo lô hàng   an  đến tay bọn họ.”
Người đàn ông nghiêm túc , trông  vẻ như đang hứa hẹn với Giang Sơn, nhưng thực  cũng đang  với chính .